CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 243

- Có thể bà ấy đã tiết kiệm được một khoản tiền trước khi có anh.

- Nếu thế thì hẳn là phải tiết kiệm được không ít, để có thể trụ được

suốt chừng ấy thời gian. Với lại viên cảnh sát đã nói một điều khiến tôi
không thể ảo tưởng được nữa. Anh ta không nói đến tiền, mà là trái phiếu.
Và mẹ tôi thì có cả một túi trái phiếu. Cứ đến đầu hè hằng năm, bà ấy lại bán
đi vài tờ, và ngay trước Giáng sinh lại bán vài tờ nữa.

Tôi không nói thêm lời nào, bản thân các sự việc đã nói lên tất cả, mẹ

tôi không phải là người như tôi từng nghĩ, và tôi vẫn không thể nào quen
được với chuyện đó. Tôi sắp phát hiện ra điều dối trá nào nữa đây? George-
Harrison nhìn tôi đang đắm chìm trong im lặng, chờ đợi tôi nói điều gì đó.

- Anh chưa bao giờ hỏi mẹ anh xem những tờ trái phiếu đó ở đâu ra

sao?

- Khi còn nhỏ tôi không quan tâm đến những thứ đó, và tôi nhớ là có

một hôm bà đã bảo tôi là bà được thừa kế.

- Còn chúng tôi thì sống chẳng dư dả gì, – tôi nói tiếp. – Thế nên nếu

mẹ tôi mà sở hữu những tờ trái phiếu như thế, có lẽ cả gia đình sẽ xúm vào
mà quan tâm.

- Vậy thì bà ấy là người trong sạch, còn mẹ tôi là tội phạm. Cô có cảm

thấy được an ủi không?

- Thật ra là không. Nói cho cùng, ý nghĩ rằng mẹ tôi, giáo viên hóa học,

người vô cùng cố chấp trong các nguyên tắc và trong việc dạy dỗ con cái, lại
có thể từng là một kẻ nổi loạn điên rồ đến mức tiến hành cả một vụ trộm
cũng không khiến tôi phật lòng cho lắm.

- Dù sao, con người cô cũng chứa đầy mâu thuẫn.

- Người không có chút mâu thuẫn nào thì thật chán ngắt! Đống trái

phiếu ấy, mẹ anh còn giữ không?

- Tôi đã bán nốt những tờ cuối cùng khi mẹ tôi vào nhà dưỡng lão. Tôi

rất tiếc, nếu biết trước, có lẽ tôi sẽ xoay xở cách khác và sẽ chia sẻ những gì
còn lại với cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.