CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 244

- Tại sao chứ, bởi vì mẹ tôi chẳng liên quan gì đến vụ trộm đó mà?

Chính mẹ anh mới là người đã phải mạo hiểm.

- Cô đừng kết luận nhanh quá thế. Việc ba mẹ cô phải chật vật để lo

cho cuộc sống có thể khiến ta giả định rằng mẹ cô đã không đụng chạm gì
đến phần chiến lợi phẩm của bà ấy, nhưng cũng không vì thế mà nói lên
rằng bà ấy không hề tham gia vụ trộm. Đừng quên những gì kẻ viết thư nặc
danh kia đã nói.

- Hắn viết rằng bà ấy đã từ bỏ một tài sản đáng kể. Có thể bởi vì mẹ

anh đã giữ toàn bộ kho báu đó. Chuyện thường xảy ra khi một kẻ tòng phạm
đánh lừa kẻ còn lại.

- Cô quả là tế nhị khi nghĩ được như thế, nhưng tôi phải ngắt lời cô

ngay lập tức, mẹ tôi vẫn luôn là người trung thực không thể chê trách vào
đâu được.

- Hy vọng là anh không nói nghiêm túc. Bà ấy đã cuỗm 1.500.000 đô la

trong két sắt… Anh có thể đánh vần cho tôi nghe từ trung thực được không?

- 150.000 đô la!

- Vào thời đó! Cứ như ta đang mơ ấy nhỉ, mẹ anh thực hiện một vụ

trộm, giữ cả phần thuộc về mẹ tôi, thế mà lại là một nữ thánh cơ đấy.

- Cô nên suy nghĩ trước khi trở nên đáng ghét trở lại. Cô tưởng họ vẫn

gọi nhau là “Bạn yêu” nếu đã xảy ra một chuyện kinh tởm đến thế sao?

- Là mẹ anh gọi mẹ tôi như thế, tôi đâu có được chạm tay vào những

bức thư của mẹ tôi.

- Thôi được rồi, có thể tôi đã dùng một từ không phù hợp cho lắm,

nhưng tôi thề với cô là mẹ tôi luôn là người thành thực, không chút tì vết.

- Ấy thế nhưng anh lại không hề biết cha mình là ai!

George-Harrison ném cho tôi một cái nhìn lạnh lẽo, anh ta xoay nút bật

radio và dán mắt vào kính chắn gió.

Tôi chờ cho hết bài hát rồi tắt radio.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.