CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 255

ra một chiếc khăn và áp lên đó.

- Đừng có hơi tí đã kêu đau như thế, – cô bảo anh khi nhìn thấy anh

nhăn mặt.

Vợ chồng người nông dân mang quần áo sạch cho họ. Hanna mặc quần

và áo sơ mi, trông cô có dáng vẻ của một cô gái giả trai thực sự. Ở bàn ăn,
vợ chồng ông chủ trang trại tỏ ra là những người tốt bụng. Robert ăn sạch
thức ăn trong đĩa mà không chờ phải mời nhiều, còn Hanna chỉ ăn một chút
món ra gu mà người ta múc vào đĩa cho cô.

- Ăn đi, dù cô không đói, – ông chủ trang trại nhấn mạnh. – Hai người

sẽ đi đâu?

- Về phía Tây Ban Nha, – Robert trả lời.

- Vậy thì chắc hai người khó mà đến được đó với cái xe đạp nực cười

ấy.

- Đường sá trong vùng này thế nào?

- Thời gian gần đây thì rất tắc nghẽn. Đầy những người bỏ trốn về phía

Đông, những người ngược lên phía Tây-Bắc để sống mái với quân Đồng
minh, và hai người muốn đi về phía Nam, rất đông người, hai người thấy
đấy.

- Quân Đồng minh nào? – Robert ngạc nhiên hỏi.

- Trời đất ơi, hai người chui từ đâu ra vậy? Quân Đồng minh đã đổ bộ

từ bốn ngày trước vào bờ biển Normandie, đài truyền thanh chỉ còn nói đến
chuyện đó. Quân Đức không để họ muốn làm gì thì làm, nhưng có vẻ quân
Anh đã ở Bayeux rồi, quân Canada thì đang tiến về phía Caen; một số người
nói rằng chẳng mấy nữa cuộc chiến chết tiệt này sẽ kết thúc.

Khi nghe thông báo tin đó, Robert đứng bật dậy vòng tay ôm choàng

lấy ông chủ trang trại, nhưng Hanna thì vẫn ngồi yên trên ghế và mắt cô giàn
giụa nước; anh quỳ xuống trước mặt cô và cầm lấy tay cô.

- Họ chết khi đã gần đích đến thế, – cô than thở. – Và ba sẽ không bao

giờ được chứng kiến cảnh giải phóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.