CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 257

- Anh cứ hình dung một cặp vợ chồng tên là Jess và Jessie, – cô nói

đùa.

- Sao lại không chứ, nếu họ yêu nhau.

- Tôi không có cảm giác là có nhiều tình yêu trong căn nhà này.

- Tôi nghĩ là cô nhầm đấy.

- Có thể thế, nhưng tôi chắc chắn là họ sẽ rất vui nếu chúng ta chuồn

sớm. Germaine có vẻ khó chịu vì sự có mặt của tôi. Bà ta đã bỏ đi, thậm chí
còn không thử nói chuyện với tôi.

- Có thể là vì bà ấy người tinh ý, phải thừa nhận là cô không được hay

chuyện cho lắm.

- Tôi có những phẩm chất khác, đấy là nếu nói nhiều cũng là một phẩm

chất. Bao giờ chúng ta định đi đây? Nơi này khiến tôi rùng mình.

- Ngay khi trời tối. Germain đã đề nghị đưa chúng ta đi bằng xe cam

nhông của ông ấy đến tận Aurignac, như thế chúng ta sẽ đỡ được một đêm
đạp xe.

* * *

Họ ra đi trong lúc Germaine vắng mặt. Bà bị đau đầu khủng khiếp và

đã lên phòng. Chồng bà đề nghị Robert và Hanna thứ lỗi, thực ra bà đang
gây chuyện với ông khi ông chuốc lấy chừng ấy rủi ro vì những người xa lạ.

Họ đưa chiếc xe đạp lên thùng xe cam nhông, rồi trèo vào ca bin.

Những ngọn đèn được gắn nắp che không chiếu sáng là bao, nhưng chúng
lại giúp chiếc xe khỏi bị nhìn rõ trong đêm tối. Chiếc Berliet rung lên, lắc lư
trên con đường nhỏ rồi rẽ ra đường lớn.

Ông chủ trang trại, hai tay đặt trên vô lăng, bắt đầu huýt sáo.

- Vợ ông đã đúng khi giận chúng tôi. Hẳn là rất nguy hiểm khi lái xe

vào giờ này. Tôi không biết phải cảm ơn ông thế nào nữa, – Hanna nói.

- Về nguyên tắc thì việc này bị cấm ngặt, nhưng quân Đức và đám bảo

an đều tham ăn, chúng muốn được giao sữa và trứng đến tận nơi, nếu không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.