CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 258

đến đòi tôi giao nộp gà vịt. Thế nên nếu là chủ trại ngoan ngoãn, thì ta sẽ
được nhận một Ausweis

[27]

. Hai người yên tâm đi, giấy tờ của tôi hợp lệ.

Nếu chúng ta bị kiểm tra, hãy giả vờ ngủ, và mọi chuyện sẽ ổn cả.

- Ông hãy gửi lời cảm ơn của chúng tôi tới bà nhà, – Robert năn nỉ.

- Tôi sẽ không quên đâu.

Động cơ xe gầm lên ầm ĩ. Đến ngang khu vực Isle-Jourdain, Hanna

cuối cùng cũng thiếp đi. Họ đi qua Saint-Lys, Sainte-Foy-de-Peyrolières và
Rieumes mà không gặp trục trặc nào. Robert cũng thiu thiu ngủ trong nhịp
chuyển động vỗ về của ca bin.

Đến gần Savères, tiếng răng rắc trong hộp số kéo anh ra khỏi trạng thái

đờ đẫn. Chiếc cam nhông đang đi chậm lại.

- Có chuyện gì thế? – Anh lo lắng hỏi.

- Tôi nghĩ là có một đội tuần tra ở ngã tư sắp tới, vẫn còn xa, nhưng tôi

đã nhìn thấy ánh đèn, mà vào giờ này thì cửa chớp của các trang trại đều đã
đóng kín cả. Hãy làm như chúng ta đã nói, rồi mọi chuyện sẽ ổn cả thôi. Bạn
anh đang ngủ, và như thế là tốt hơn đấy.

Robert nhìn Hanna, cô đang tựa đầu vào cửa kính, hai mắt nhắm

nghiền. Nhưng tuy nhiên, anh cảm thấy bàn tay Hanna trượt sau lưng anh,
rồi rút khẩu súng anh đang giắt ở thắt lưng. Germain nhả côn rồi về số hai,
Hanna liền ngồi thẳng dậy và chĩa súng về phía ông ta.

- Tắt đèn rồi tấp xe vào lề đường, – cô ra lệnh bằng giọng đầy kiên

quyết.

- Cô đang chơi trò gì thế, cô gái?

- Còn ông, cái giá của trò ông đang chơi là bao nhiêu, chúng tôi đáng

giá bao nhiêu? Hai mươi franc? Năm mươi franc? Có thể là bán một người
Mỹ thì được một trăm franc chăng? – Hanna giận dữ gí họng súng vào má
ông ta.

- Cô ta hoàn toàn điên rồi, – Germain vừa phản đối vừa giậm chân

phanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.