CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 264

Mỹ. Cô đã để lại đó những kỷ niệm đẹp nhất: những chuyến đi cùng với ba
mẹ. Nỗi buồn lại trỗi dậy nhưng cô kìm nước mắt. Có người gõ cửa.

- Ổn cả chứ? – Cô nghe thấy người đó nói.

- Vâng, ổn cả.

- Thế mà tôi cứ lo, – Robert thì thầm bên kia cánh cửa, – tôi tưởng cô

gặp chuyện gì không hay, cô đã ở trong đó lâu lắm rồi đấy.

- Đã lâu lắm rồi tôi không được tắm thực sự, thế nên tôi phải tranh thủ,

tôi nhường chỗ cho anh đây.

Cô ra khỏi phòng tắm, chiếc khăn quấn trên người ôm sát những đường

cong trên cơ thể. Đôi bầu vú tròn trịa hiện lên dưới lớp vải, và Robert không
thể ngăn mình để mắt vào đó. Cô bắt gặp ánh mắt anh và cảm thấy bối rối.
Lần duy nhất cô gợi lên niềm ham muốn ở người khác, đó là khi cô rời
trường trung học, và người nảy ra niềm ham muốn ấy là một gã trai bằng
tuổi cô, kẻ đã theo đuổi tán tỉnh cô nhưng cô vẫn lạnh lùng như đá cẩm
thạch, thế nhưng Robert lại là một người đàn ông.

- Có chuyện gì vậy? – Anh hỏi.

- Không có gì cả, hành lang hẹp mà anh thì lại chắn lối đi của tôi.

Anh né sang một bên nhường chỗ cho cô đi qua, và cơ thể họ chạm vào

nhau.

Khi anh trở vào phòng, Hanna đang ngủ say, anh ngắm nhìn cô hồi lâu

rồi nằm xuống bên cô. Cô thốt ra một tiếng thở dài, quay lại và đặt tay lên
người anh, hai mắt vẫn nhắm nghiền.

- Cô đã từng làm tình chưa? – Anh thì thầm.

- Chưa, – cô khẽ trả lời. – Còn anh?

- Cô cho tôi hôn cô được không?

Hanna mở mắt và đón nhận nụ hôn của anh. Cô e sợ anh sẽ hăng máu,

nhưng anh rất tế nhị. Hơi ấm từ làn da anh và nỗi ham muốn được trở thành
đàn bà đã chiến thắng nỗi sợ hãi, cô ra sức ôm siết lấy anh. Cuộc đời đúng là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.