CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 277

cho tôi. Tôi không chỉ là người Anh, mà một nửa trong tôi là người Mỹ.
Nhưng điều chủ yếu nhất, tôi vừa phát hiện ra trong cơn giận dữ của ba tôi
rằng tôi không chỉ là con gái cả của nhà Donovan, mà còn là cô con gái cuối
cùng của nhà Stanfield.

George-Harrison đưa mu bàn tay lau nước mắt cho tôi rồi nhìn tôi chăm

chú.

- Tôi thừa nhận là có rất nhiều thông tin phải tiêu hóa, nhưng tôi có

cảm giác chuyện khiến cô xáo trộn nhiều nhất chính là việc ba cô dập máy
ngay trước mũi cô. Có lẽ cô nên gọi lại cho ông ấy.

- Không bao giờ!

- Ông ấy cũng đau khổ như cô, nhưng chính cô nên đi bước đầu tiên.

Hẳn ông ấy đã rất khổ tâm khi phải kể hết cho cô nghe những chuyện này.

Tôi lắc đầu không chịu, còn anh ta vẫn tiếp tục quở trách tôi.

- Cô thật may mắn vì có cha, đừng có giở thói nhõng nhẽo của con

cưng ra nữa, mặc dù vẻ mặt trẻ hư đó rất hợp với cô. Có lẽ tôi không bao giờ
muốn chơi với cô khi còn là học sinh đâu.

- Nhận xét nhỏ đó có ý nghĩa gì vậy?

- Chẳng gì cả, đúng ra là có, tôi nghĩ đám con trai thích cô hồi đó chắc

phải há hốc mồm trước vẻ mặt này.

- Anh toàn nói linh tinh!

Điện thoại di động của tôi bắt đầu rung. George-Harrison mỉm cười rồi

lịch sự lánh về phía chiếc xe bán tải của mình. Tôi quyết định nhấc máy.

- Chị vừa kể chuyện gì với ba mà khiến ba phải đau khổ đến thế hả? –

Maggie hét lên. – Em lo vì không thấy ba quay ra, em vào phòng ba và thấy
ba đang lao đao trên giường. Dù đang ở đầu kia thế giới, chị vẫn xoay xở để
phá hỏng được một buổi tối vui vẻ cơ đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.