CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 279

nói gì rồi đấy. Thế nên em trông cậy ở chị, vào việc đi và đừng quên cho em
biết tin tức mới nhất.

- Làm ơn, đừng quên gọi cho em để cho em biết tin tức mới nhất, làm

ơn, Elby! – Tôi nhắc nhở.

- Chị và anh chàng The Beatles của chị đến đâu rồi? – Cô nàng vẫn tiếp

tục hỏi.

- Chẳng đến đâu cả, – tôi đáp ngắn gọn.

- Thế thì nhất thiết là chị phải ở lại chỗ chẳng đến đâu đó nhé, có thể

anh ta sẽ cướp đoạt nó của chị, cái kho báu ấy đấy. Và không gì chứng tỏ với
chúng ta rằng anh ta không phải là người đã dàn xếp tất cả để có được nó.

- Maggie, em không biết mình đang nói gì đâu.

- Nếu có một lĩnh vực nào đó mà em biết chắc mình đang nói gì, thì

chính là về đám đàn ông. Hẹn gặp lại chị ngày mai.

Rồi Maggie dập máy.

Từ giờ trở đi, tôi biết mình thuộc về một gia đình mà tôi gần như không

biết gì về họ, và cũng sẽ không bao giờ biết được. Vì lòng kính trọng dành
cho mẹ, tôi sẽ không làm gì để tìm ra mộ phần của họ. Tôi có đến đó cũng
chẳng có ý nghĩa gì, ngoại trừ sự phản bội. Nhưng nếu mẹ tôi đã thay đổi họ
thời con gái của mình để lấy họ của Sam Goldstein, thì có nghĩa ông là
người tốt, và tôi cảm thấy niềm khát khao sâu sắc được tìm hiểu thêm về
ông. Nói thật lòng là cả về câu chuyện của gia đình Stanfield nữa.

George-Harrison chờ tôi trong xe. Tôi lại chỗ anh ta. Anh ta giơ ngón

cái lên, ra ý hỏi, muốn biết ba tôi và tôi đã làm lành với nhau chưa. Cho dù
Maggie nghĩ gì, tôi cũng không giây phút nào hình dung nổi anh ta có thể là
kẻ viết thư nặc danh.

- Mọi chuyện ổn cả chứ? – Anh ta vừa hỏi vừa nghiêng người mở cửa

xe cho tôi.

- Cứ cho là ngày mai mọi chuyện sẽ tốt hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.