CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 284

- Sam Goldstein là ai vậy?

- Một thương gia nghệ thuật có tiếng, và là cha của Hanna Stanfield.

Nhưng có điều gì đó nói với tôi rằng hai người đã biết chuyện đó rồi.

- Vậy ông hãy nói với tôi những gì chúng tôi chưa biết.

- Đây là lần thứ hai tôi tiếp chuyện hai người, và phòng khi hai người

đã không nghe rõ điều này, tôi xin nhắc lại là tôi còn có những nghĩa vụ
khác ngoài việc chơi trò giải câu đố với người nước ngoài. Nên chăng cô
hãy bắt đầu bằng việc cho tôi biết thực ra điều gì đã đưa hai người đến đây,
và tại sao hai người lại quan tâm đến gia đình Stanfield đến thế?

George-Harrison đặt tay lên đầu gối tôi. Tôi hiểu là anh nhắc tôi hãy

suy nghĩ kỹ trước khi trả lời. Nếu ông giáo sư chính là kẻ viết thư nặc danh,
thì tôi đang có nguy cơ ném chúng tôi vào miệng chó sói.

- Tôi nghe cô nói đây! – Ông nhắc lại.

- Tôi là cháu gái của bà Hanna Stanfield, Sally-Anne là mẹ tôi.

Ông Shylock sửng sốt nhìn tôi, ông mở mắt tròn xoe và đẩy lùi ghế ra

sau. Ông đứng dậy mà không hề nhăn mặt, cứ như thể chứng đau hông của
ông chỉ còn là một ký ức xa xăm. Rồi ông bước đến tận bên cửa sổ, vừa
ngắm nhìn khuôn viên trường đại học vừa xoa chòm râu.

- Nếu điều cô nói với tôi là thật, thì chuyện đó có thể thay đổi mọi thứ,

– ông lầm bầm.

- Thay đổi gì? – George-Harrison hỏi xen vào.

- Đầu tiên, đó là cho đến tận lúc này tôi hoàn toàn không quan tâm gì

đến hai người. Nếu cô là một người nhà Stanfield thì khác, chúng ta có thể
đi đến một thỏa thuận chung.

- Thứ ông quan tâm đến là tiền chăng? – Tôi hỏi.

- Hoặc cô là kẻ ngốc nghếch, hoặc cô là kẻ thô kệch. Tôi muốn cô thô

kệch thì hơn, nếu không, những chuyện tiếp theo đây sẽ chỉ làm chúng ta
mất thời gian đáng kể mà thôi. Cả hai người đều không có vẻ gì là giàu có,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.