CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 308

chính đáng để giữ im lặng như vậy. Nhưng để thực hiện ý đồ đang nung nấu
trong đầu, bà phải chấp nhận chia tay một trong số chín bức tranh còn lại.
Bà chọn bức Những hạnh phúc ngẫu nhiên của chiếc đu, một tác phẩm của
Fragonard, có kích thước tám mươi centimet chiều dài và sáu mươi centimet
chiều rộng, và đặt cho nó một cái tên đơn giản hơn là Chiếc đu. Trong tất cả
số tranh người cha để lại, bà ít thích bức này nhất. Bà thấy nó có vẻ phù
phiếm hơi cổ hủ. Bà không nói lời nào với Glover, vì sợ rằng sẽ cảm thấy
buộc phải đề xuất để ông là người mua đầu tiên. Có thể ông sẽ muốn bà
nhượng lại nó cho mình với giá thỏa thuận giữa các thương nhân. Trong khi
đó, nếu bán nó cho một nhà sưu tầm, bà có thể đạt được mức giá cao gấp
đôi, mà bà lại đang phải gom góp hơn 500.000 đô la. Vì những lý do đạo
đức, bà tự cấm mình tìm đến một trong những khách hàng của phòng tranh,
có lẽ bà thấy việc đó là bất nghĩa và cảm thấy mình đã chịu ơn ông chủ
người Anh quá nhiều nên không thể lừa dối ông dù chỉ đôi chút. Nhưng Sam
cũng từng có nhiều khách hàng giàu có ở New York, và bà chỉ nợ cha mình
vì đã giúp bà quen biết họ. Bà liền hẹn gặp gia đình Perl và nhân một ngày
Chủ nhật khi Robert bận kiểm kê kho hàng để đến giới thiệu bức Fragonard
với họ. Bà chấp nhận gửi lại bức tranh ở chỗ họ trong vòng vài ngày, và tuần
sau đó, bà mở một tài khoản ngân hàng, bắt chước chữ ký của Robert, bởi vì
vào thời kỳ đó, một phụ nữ đã kết hôn không thể có tài khoản ngân hàng nếu
không được sự chấp thuận của chồng. Bà gửi vào tài khoản đó tấm ngân
phiếu 660.000 đô la mà bà phải mặc cả gay gắt mới đạt được khi bán bức
Fragonard, và cất trong một két sắt cái ống đựng tám bức tranh còn lại.

- Sau đó bà ấy đã làm gì? – Tôi hỏi.

- Ít lâu sau, bà thuê một tài xế và bảo anh ta chở mình đến Baltimore. Ở

đó, bà mua lại dinh thự nhà Stanfield bằng cách trả các khoản nợ cho ngân
hàng đang cầm cố tòa nhà. Một ngày nào đó bà sẽ tặng dinh thự cho Robert,
nhưng không phải ngay lập tức, bởi vì chắc chắn ông ấy sẽ muốn chuyển
đến sống luôn. Hanna mơ ước có một căn hộ nhìn ra Công viên Trung tâm,
chứ không muốn đến giam mình ở một thành phố tỉnh lẻ, trong khi một cuộc
sống mới vừa mở ra trước mắt bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.