CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 343

37

Eleanor-Rigby

Tháng Mười năm 2016, Magog

Trời đã tối khi chúng tôi rời khỏi nhà dưỡng lão, vả lại càng lạnh hơn

so với lúc chúng tôi đến đây. Lẽ ra tôi có thể chọn cách im lặng, nhưng ngay
từ đầu chuyến đi này, những bí mật gia đình đã trở thành một điều đáng ghét
đối với tôi. Đó không phải là một cuộc trò chuyện dễ dàng, và tôi quyết định
sẽ tiến hành một cách rón rén. Tôi mới chỉ ở đoạn đầu của đau khổ. Sớm
muộn gì tôi cũng phải tiết lộ những sự thật khác với Maggie và Michel. Làm
thế nào để kể lại với họ những gì tôi đã phát hiện được về mẹ, mà không
phản bội bà? Nhưng giờ đây, vấn đề của tôi đang ngồi trong chiếc xe này,
đằng sau vô lăng.

Khi George-Harrison biết được cha anh đã chết, phản ứng của anh

khiến tôi ngạc nhiên. Đúng ra, đó chỉ là một cách nói, bởi anh vẫn thản
nhiên như không. Tôi vội nói thêm với anh rằng tôi rất tiếc, tôi có cảm giác
mình thật tội lỗi vì đã tiết lộ bí mật đó với anh. Anh cắn môi và chứng tỏ
một tính cách mạnh mẽ khiến tôi ngạc nhiên.

- Lẽ ra tôi nên buồn; thật lạ lùng, nhưng tôi lại cảm thấy được an ủi.

Điều đau đớn nhất là hình dung rằng ông ấy đã chọn cách không bao giờ tìm
gặp tôi, không đếm xỉa gì đến sự tồn tại của tôi, đến mức coi con trai mình
như một thứ không hề quan trọng. Ít ra ông ấy cũng có một lý do bất khả
kháng, bây giờ thật khó mà trách móc gì ông ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.