CÔ GÁI ĐẰNG SAU CHIẾC MẶT NẠ - Trang 49

“Tạm biệt ngài” Cô ấy nói, không hề nhìn về phía tôi. Tôi tự hỏi không

biết cô ấy có nhìn thấy tôi không. Tôi cảm thấy như mình là người tàng
hình vậy. Đó chắc là thư ký của anh ta.

Chúng tôi bước vào phòng làm việc của anh ta. Đó là một căn phòng rất

rộng với nội thất đen trắng. Tôi cố gắng nhìn xem trong phòng có những gì
nhưng tôi không thể nhìn rõ được.

“Mời ngồi, cô Collins”

Anh ta ngồi xuống sau chiếc bàn làm việc của mình và lấy chiếc phong

bì màu nâu trong túi xách của tôi ra. Tôi định lấy CV của mình trong phong
bì ra thì anh ta giơ tay lên ý bảo tôi dừng lại.

“Nói cho tôi biết về bản thân cô, cô Collins”

Tôi thở sâu, cảm thấy vô cùng căng thẳng. Tôi luôn cảm thấy bối rối khi

phải nói về bản thân mình. Cảm giác như tôi sẽ vô tình nói ra những điều
rất ngu ngốc vậy. Tôi thà bị người ta hỏi và phỏng vấn còn hơn tự giới thiệu
về bản thân. Tôi thở dài tuyệt vọng. Nhưng tôi không còn lựa chọn nào
khác, tôi cần công việc này để nuôi gia đình. Tôi sẽ chịu đựng tất cả.

“Cô có thể bắt đầu”

“Um.. Ah.. Tôi là Jade Collins, tôi 20 tuổi.” Bàn tay tôi ướt đẫm vì mồ

hôi khiến tôi liên tục phải cọ tay vào chiếc váy hoa đang mặc. Tôi thật sự
cảm thấy vô cùng lo lắng.

“Cô cứ tiếp tục đi”

“Tôi sinh ra và lớn lên tại New Jersey cho đến hai năm trước khi bố tôi

mất, chúng tôi đã chuyển tới khu phía bắc phố Bronx. Ông ấy mất vì căn
bệnh ung thư phổi… Hiện tại tôi đang sống cùng mẹ và em gái. Mẹ tôi làm
nghề trông trẻ. Bác sĩ không cho phép bà làm những công việc nặng nhọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.