CÔ GÁI LÀNG SƠN HẠ - Trang 106

Rồi đó chiêng trống lại khua vang. Ba Sao, Bảy Hổ giắt sẵn khí giới

trong tay áo, chia nhau trấn hai bên phòng có biến.

Đô Yên Thế, bắp thịt cuồn cuộn như chão quấn, ngực đầy lông lá, đôi

mày rậm xếch ngược lên, hàm răng nghiến lại, vờn lối hạc quyền, tiến lui
chập chờn, khởi thế công toan hạ trước.

Đô Kinh Bắc xuống tấn đứng vững tựa cột đồng, không vờn múa, mà

cặp mắt lão giang hồ lung linh sáng tiết ra một nhỡn lực thôi miên.

Vụt như con trăn gió, đô Yên Thế cuốn mình vào, thoắt cái đôi cánh tay

lợi hại của loài hầu vượn đã quấn chặt cổ lão Đô vít xuống.

Lão Đô hạ tấn sát mặt đất núi, toàn thân lão cứng trơ như tảng đá thiên

thu khiến đôi bàn tay sắt của kẻ thù như không lay chuyển nổi. Trong khi
đó, lão Đô luồn ngược tay ra phía sau lưng địch thủ, nắm được xương bả
vai bẻ xốc lên.

Đó là một ngón đòn hiểm độc, người bản lĩnh tầm thường tất quỵ.

Nhưng Đô Yên Thế đã vận nội công, nên ngón tay lão Đô Kinh Bắc không
sao bẻ nổi xương vai gã. Trả miếng, con thuồng luồng cũng cố dồn thần lực
bẻ xương cổ lão Đô. Song ngón tay gã trối lên mà không thấy kẻ thù
chuyển động.

Hai người cứ thế giữ chặt lấy nhau. Tiếng chiêng trống đổ hồi như trống

giục ba quân phá thành đoạt ải.

Thiên hạ hò reo ầm ĩ. Hai đồ đệ Lão Đô hồi hộp, biến sắc mặt dần dần.
Bảy Hổ hoang mang nhớ đến tiếng gà mái gáy trưa nào… Ba Sao nghĩ

đến tấn tuồng hung triệu, và tiếng chim lợn vút qua mái nhà sư phụ đêm
nao…

Thốt nhiên, lão Đô thét lên một tiếng, định bốc người địch thủ lên bằng

miếng đòn đánh vào hạ bộ. Đô Yên Thế rời bật bàn tay. “Dĩ nhiên dĩ kích”
gã lướt theo cánh tay lão tướng chưa kịp thu về, để nắm lấy xương sườn
bóp mạnh.

Lão Đô thu hết lực vận nội công, choài mình về phía địch nắm được

xương hông gã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.