CÔ GÁI LÀNG SƠN HẠ - Trang 108

❉❉❉

Tôi thành kính lật lại trang anh hùng sử của chú tôi.
Truyện hai mươi năm cũ.
Hai mươi năm bụi đời đã nhuộm trắng nửa mái tóc người đại hiệp danh

vang miền Kinh Bắc, đông đoài.

Thế rồi thì bãi bể nương dâu, loạn ly thui tàn đất sống.
Ngày nay, hỡi ơi, con voi già ấy vẫn còn sống âm thầm, nhẫn nhục, mình

gầy sức yếu, mắt đã gần mù, tháng ngày tẻ nhạt. Chú tôi lần đầu gậy như
một bóng ma trong lũy tre làng Nguyệt Đức chỉ còn trơi trọi mấy lớp nhà
gianh hoang đổ. Chung quanh, tiếng giầy đanh nghiến đất, đạn nổ tơi bời,
chú nằm yên đấy, ngồi yên đấy, như một con voi đất sứt cả vòi, gẫy cẳng,
nằm vô tri trước đình làng chỉ còn sót lại đống gạch tàn ngói vụn, dành chỗ
cho cỏ mọc và cầy cáo lẩn mà thôi.

Mắt chú đã lòa rồi. Tai chú đã điếc rồi. Mai đây, có ai về Kinh Bắc, đọc

cho chú tôi nghe những dòng này?

1953

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.