CÔ GÁI LÀNG SƠN HẠ - Trang 116

Kông về Hà Nội. Quả như mộng triệu. Thằng bé Hoa đang mơ hoảng vì

cơn sốt thương hàn, chỉ còn tí xương da cuộn vào manh chiếu rách, trong
quán dịch ngoại thành.

Người cha gạt lệ, ôm con và nắm bàn tay băng giá của vợ hiền cũng võ

vàng như cỏ úa.

Kông lưu lại với vợ con năm hôm. Năm hôm đó Kông nhận được hai

điện tín của ông Quận thúc về đồn tập luyện. Kông viết thư kể sự nhà và
hỏi vay ông Quận một số tiền, hẹn sau cuộc đấu với Hùng Khoát Hải sẽ xin
thanh toán.

Ông Quận không hề trả lời về vấn đề vay nợ. Kông chán nản, bắt đầu

ngờ tấm lòng hào hiệp của ông từ đó. Nhưng, đúng như súng nổ trên đầu,
một sớm Kông lang thang ngoài phố, chờ gặp cố nhân nào đó để vay tiền
mua thuốc cho con thì thấy mấy dòng chữ lớn trên tờ báo thể thao bày
trong hiệu sách đăng tin cựu vô địch Kông thách đấu với đương kim vô
địch Hải và võ sĩ này đã nhận đấu. Cuộc tranh hùng phi thường đó sẽ quyết
định vào ngày lễ tới.

Chao ôi, Kông hoa mắt, ù tai không phải vì cái tin quái lạ kia, chính vì

anh điên cuồng uất ức. Anh có cảm tưởng người ta coi anh như ngựa thi, gà
chọi không hơn không kém. Kông lắc đầu chửi thầm một câu giữa đám
đông đang xúm vào đọc cái tin thể thao quan trọng đó, rồi lững thững bước
men theo bờ Hồ Hoàn Kiếm, ngược lên phố Tràng Thi.

Qua cửa nhà thương, Kông lững thững bước vào. Anh loanh quanh ra

vườn sân bệnh viện, ngơ ngác nhìn những người đau ốm, què chân, băng
cổ, nằm ngồi la liệt ra cả ngoài hành lang hẹp, sặc một thứ mùi không chịu
nổi.

Chợt Kông dừng chân trước căn phòng ngoài treo tấm biển: “Phòng

máu”.

Kông thầm nhủ: “Có lẽ ở đây người ta mua máu. Mình thử hỏi xem. Mấy

tháng nay mình được lão Quận tẩm bổ cho béo tốt, nghe như máu ứ tràn
huyết quản. Bán đi một lít, vừa giúp bác sĩ tiếp huyết cho người ốm, lại
được tiền thuốc thang cho vợ con…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.