CÔ GÁI LÀNG SƠN HẠ - Trang 135

13

Đôi Mắt Đẹp

T

rang lần bước đến bên cửa sổ, ngồi đan cho chồng một chiếc áo len để

mặc trong vụ rét.

Chiếc áo ấy, Trang bắt đầu làm từ nửa tháng nay, nửa tháng nay nàng

sắm sửa áo cho chồng, cho người mà nàng yêu quý nhất đời.

- Sến ơi, lửa còn cháy không, em?
- Thưa mợ, còn cháy ạ…
- Xếp thêm củi vào để cậu về sưởi, kẻo rét…
- Mợ còn nhắc đến cậu làm gì. Chắc cậu chả về nữa đâu… mà than cũng

sắp tàn hết rồi mợ ạ…

Câu nói vô tình của con bé ở trung thành khiến Trang đau đớn. “Than

sắp tàn rồi…”, ngẫm nghĩ câu ấy, Trang thấy nó có một ý nghĩa mỉa mai
chua chát, nhắc nàng nhớ đến tình yêu của chồng đối với nàng đã hầu như
lạt lẽo, chẳng còn đằm thắm như xưa! Nhưng có lẽ nào nàng bị chồng hắt
hủi cho đang! Nàng vẫn tự tin mình đã giữ tròn phận sự của một người vợ
thủy chung thì rồi nàng sẽ được chồng thương lại.

- Sến ơi, Sến có đứng đấy không?
- Thưa mợ, con vẫn ngồi cạnh mợ đây mà. Lửa trong lò sưởi còn cháy to

lắm. Mợ có ấm không? À này… mợ lắng tai nghe mà xem, tiếng củi nổ
lách tách vui tai quá… Mợ đừng buồn… cậu chẳng về thì thôi… Mợ đã có
tiền của ông bà gửi cho luôn rồi thì cần gì lương của cậu nữa.

Trang cất tiếng cười giòn giã, bảo con Sến:
- Không, có bao giờ mợ buồn đâu; lúc nào mợ cũng yêu đời lắm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.