CÔ GÁI LÀNG SƠN HẠ - Trang 138

- Trời ơi, sao mày nỡ hỏi tao câu ấy…
Trang thổn thức, gục đầu xuống khóc.
Sến sợ hãi, đứng dựa vào góc tường không dám nói nữa. Nó hối hận đã

vô ý làm cho chủ phải đau lòng.

… Những giọt mưa đông vẫn gieo ngoài cửa kính. Xe cộ vẫn tấp nập

ngoài đường. Trang vội ngẩng đầu lên, bảo Sến:

- Mau đi đốt củi để cậu về sưởi kẻo rét…

❉❉❉

Ngày qua…
Đếm từng giờ, nàng cố mong chồng nhưng chồng không trở lại…
Đếm từng giờ, những tia lửa trong lò than thoi thóp cháy rồi để lại chút

tro tàn lạnh lẽo, cũng như… đếm từng giờ… những đóa vân côi, cẩm
chướng theo nhau ném những cánh héo khô xuống mặt khăn bàn.

Sáng nay, Trang ngồi bên lọ hoa men trắng, sờ soạng đếm những cánh úa

tàn của đóa cẩm chướng, vân côi… như đếm những ngày cô tịch, những
bước đi của chồng trong xóm trụy lạc, yên hoa.

Thất vọng, nàng thở dài, buồn bã… Nàng không còn mong được thấy

ngày chồng nàng sẽ hồi tâm trở về gian phòng xinh xắn ấy để yêu nàng.
Tâm hồn nàng bị tan nát giày vò bởi những ý nghĩ chán nản, chua cay trong
những đêm dài đằng đẵng… những ngày đông quạnh quẽ, âm thầm.

Nàng vừa toan đứng lên ra tựa cửa kính “nhìn” ngoài đường cái thì chợt

Sến chạy vào mừng rỡ reo to:

- Mợ ơi… mợ ơi, cậu con đã về rồi kia, mợ ạ.
Trang bàng hoàng cảm động. Người nàng run lên như bị cóng, nàng

không thể đứng được, phải ngồi phịch xuống ghế. Sực nghĩ đến những giọt
mưa đêm qua đã làm lạnh chồng yêu, Trang vội vã giục Sến:

- Đốt củi mau để cậu sưởi kẻo rét, Sến ơi!

❉❉❉

Trên bực thang, Tân khó nhọc, uể oải trèo lên gác. Tân bơ phờ mỏi mệt

như một anh chàng đã lăn lóc suốt đêm trong nhà hát hay một tiệm thuốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.