CÔ GÁI LÀNG SƠN HẠ - Trang 139

vừa ra.

Sến lắp bắp:
- Mợ con mong mãi cậu…
Tân lẳng lặng không đáp, đẩy cửa, khẽ bước vào phòng. Anh đứng sững,

ngơ ngác ngắm gian buồng lịch sự, ngắm ngọn lửa hồng reo trong lò than
rực rỡ, nghe tiếng củi nổ lách tách, âm thầm… Anh từ từ nhìn đến vợ, trời
ơi, vợ anh ngồi đây kia… một người còn trẻ nõn, xinh đẹp tuyệt trần. Này
mớ tóc đen quấn rối, rủ lòa xòa xuống màu da trắng mịn màng không gợn
phấn…, này vành môi đỏ chót in nét sầu, không đượm chút son tô.

Những vẻ đẹp hiền từ, phúc hậu, dịu dàng, ngây thơ ấy như đã cảm hóa

được tâm hồn đắm đuối nhơ bẩn của anh.

Tân chợt giật mình nom thấy bóng mình trong tấm gương ở tủ áo. Tân

ghê sợ vì cặp mắt lờ đờ, sâu hoắm của mình, vì màu da xanh xám, mớ tóc
rối bồng mà đã mấy ngày nay anh lơ đễnh chưa hề cầm lược chải! Anh khó
chịu trợn mắt ngắm nghía rồi tự thấy mình khinh ghét mình, anh có cảm
giác coi mình như một kẻ bất lương, một tên tướng cướp mới vượt ngục
trốn về! Rồi Tân nhắm mắt lại, vội quẳng chiếc áo tơi lên lưng ghế, đoạn
rón rén ra giường gieo mình xuống nệm bông, nằm thiêm thiếp…

Từ nãy, những cử chỉ của chồng, nàng không nom thấy. Nàng vẫn hồi

hộp ngồi yên để chờ một câu hỏi của chồng. Nhưng chờ mãi không thấy
một tiếng động nào. Nàng khẽ hỏi:

- Sến ơi, cậu đã lên chưa?
- Thưa mợ, cậu con nằm ngủ rồi. Con trông cậu con như người ốm ấy,

mợ ạ.

- Trời ơi, tội nghiệp! Em đi lấy lọ bạc hà đem ra đây, mau lên!
Trang hấp tấp, lần tới giường ngồi bóp trán cho chồng. Nàng rờ rẫm thấy

quần áo chồng bị ướt đẫm và người gầy hẳn đi thì khẽ thở dài. Đoạn nàng
lại lấy chăn đắp kín cho chồng, ngồi lặng yên chờ anh tỉnh giấc.

❉❉❉

Buổi chiều hôm ấy, ánh đèn xanh tỏa trong gian buồng ấm áp, yên vui.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.