CÔ GÁI LÀNG SƠN HẠ - Trang 172

đầu tiên thuê anh đã phải xuống bãi sông mua để thay thang gỗ bị người ta
đốt. Chiếc thang cót két trĩu dưới đế giầy săng đá. Anh leo trèo đã quen,
như một người rừng leo thang nhà chòi.

Mấy tháng trước vợ anh đã từ lưng chừng thang trượt chân ngã ngồi

xuống đất, khi chị có mang ba tháng! Kỳ hết cả hồn vía. Chị bị sẩy, ốm đủ
ba tháng. Anh đến chủ nhà xin họ làm thang gỗ. Người ta bảo cho anh biết
chỉ có thế thôi, không ở thì đi chỗ khác. Từ đấy, mỗi lần nhìn vợ leo thang,
Kỳ lại buồn đứt ruột. Chị bò khó nhọc như con cóc leo tường. Thành ra, Kỳ
phải làm thay vợ. Anh xách nước lên gác, tắm giặt cho con, và ngày hai
buổi xách vài thúng rau dưa hay trứng vịt, cá khô của vợ anh buôn đem ra
chợ bán. Nhưng độ này, Kỳ không phải đem hàng của vợ lên gác hay xuống
gác nữa. Bao nhiêu dấn vốn đã chui vào ô kéo các thầy lang hết, sau ba
tháng liền chị vợ ốm vì sẩy; rồi đó, thằng con anh lại mắc đậu mùa. Bệnh
khỏi thì thằng bé chột một mắt, và mặt nó trông như chiếc kẹo vừng.

Kỳ lên khỏi cầu thang, vẫn phải rón rén như ban nãy anh đi ngoài đường.

Anh đi rón rén ngoài đường vì không muốn mấy gã cảnh sát nhìn vào tận
mặt. Về đến nhà rồi anh cũng phải nhè nhẹ bước kẻo chú khách ở dưới nhà
ngóc đầu lên mà chửi vài câu bằng thứ tiếng anh không hiểu nổi.

Nhà Kỳ không có lửa, cái đó không làm anh bực bội. Anh đã quen bóng

tối của gian gác chật chội này. Nhưng thực thì nhà anh có tối đâu. Chỉ cần
đẩy cánh cửa sổ ra là ánh đèn điện của tòa gác lộng lẫy bên kia hàng xóm
chiếu sang ngay. Nhờ vậy, đã mười tháng nay Kỳ chưa phải phàn nàn về
đèn lửa nhà mình ngoài nỗi chán đời vì túng thiếu, vợ đau, con ốm.

- Sao, cơm phần tôi đâu?
Người vợ ngóc đầu lên:
- Tôi ngỡ nhà đến chơi bác Phán, thế nào chả ăn cơm thết.
Kỳ sầm mặt lại. Nhưng anh không mắng vợ, anh không nỡ làm khổ

người đàn bà đau ốm lúc này. Kỳ sực nhớ đến cái mặt người anh vợ ban
chiều anh đến thăm. “Nhà chịu khó đến chơi bác ấy, rồi liệu nhờ bác ấy xin
việc làm cho. Nhân tiện hôm nay cuối tháng, vay bác vài trăm bạc đong
gạo cho con ăn. Bữa cơm bữa cháo, con nó chịu sao được mãi!”. Kỳ đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.