CÔ GÁI LÀNG SƠN HẠ - Trang 180

người đi làm công ấy.

Bóng người chủ béo tròn và bóng người chị trong một căn phòng, trên

một chiếc giường phảng phất ngay trước mắt, ám ảnh Thông như một đoạn
phim khả ố. Thông buông đũa xuống, xỉa tiền ra mặt bàn, bước nhanh ra
cửa.

Thông lại lang thang trong các phố, hai mắt mờ đi. Khi đường đã vắng

người, Thông mới về nhà.

Đoán chị ngủ rồi, Thông ngần ngại không muốn gọi cửa, chàng định đi

vơ vẩn suốt đêm nay, - ồ, từ thuở nhỏ đến giờ chưa một lần nào chàng dám
đi như thế để biết Hà Nội lúc về đêm, trừ vài lần chàng bị các bạn cùng sở
rủ góp tiền đi hát, nhưng đúng mười hai giờ chàng đã lẻn về.

Chàng bước đi vài bước, lại quay trở lại, do dự một lát, rồi giơ tay gõ.
Cái sen mở cửa. Thông mệt nhọc vừa tháo ca vát vừa bước lên thang

gác.

Chàng đứng dừng ở cầu thang vì chàng thấy trên bàn thờ có đèn hương

còn Sâm đang ngồi thái đồ nấu cỗ.

Sâm ngẩng nhìn em, niềm nở:
- Sao về muộn thế? Em đi tắm cho mát rồi ăn cơm. Hôm nay giỗ mẹ đấy,

nhưng mới là tiên thường. Ban trưa chị quên không bảo em biết trước.

Thông nhìn lên ảnh mẹ. Mùi hương và mùi hoa làm cho tâm hồn rời rã

của Thông tỉnh táo. Thông đứng lặng yên, hối hận sao chiều hôm nay
không về đúng giờ như mọi khi. Thông lo sợ về một tội lỗi may mà chưa
phạm phải vì ban nãy, Thông định quay đi để sa ngã vào một căn phòng
cho thuê nào đấy, và biết đâu ở chỗ bẩn thỉu này, thế nào chẳng có một cô
gái giang hồ nằm cạnh mình.

Thông nhìn chị, thầm thì:
- Chị giận em lắm phải không?
Thấy vẻ mặt băn khoăn của Thông, Sâm động lòng thương. Nhưng vụt

nghĩ đến phận mình, Sâm bỗng đỏ bừng hai má, nước mắt dân dấn trào ra.
Nàng cúi đầu xuống, nghĩ thầm: “Em tôi còn trong sạch quá! Mà trong sạch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.