CÔ GÁI LÀNG SƠN HẠ - Trang 210

Anh bỗng thấy mình như một gã học trò nghèo thuở xưa, bởi cái nhìn kia là
cái nhìn của Kiều Mai khi nàng ngồi trong quán sách tuềnh toàng trước cửa
trường, kín đáo nhìn theo anh. Bao nỗi lo âu, nghèo túng và chờ đợi nhọc
nhằn lúc này đều như tiêu tan hết. Anh cảm thấy như có tiếng gọi của lòng
nàng, và anh thèm được ngả đầu bên vai nàng để quên hết. Nàng bỗng xiết
chặt tay anh, khẽ nói chỉ đủ anh nghe:

- Chiều mai, vào giờ này, tôi đợi anh bên rừng trúc ở cuối phố chính.
Rừng trúc là một trong những cảnh trí đẹp nhất của châu Yên Thành.

Trong các loại rừng thì rừng thông và rừng trúc quả có cái cốt cách riêng
của nó. Sau khi đi qua một quãng đường mọc toàn những cây núc nác hoa
đỏ rực trời, vào đây thấy tôi tối, mát lạnh và dễ chịu. Tịch mịch vô cùng,
tiếng lá rì rào, các thân trúc cọ vào nhau cọt kẹt và tiếng con chim chào
mào rúc từng hồi dài đâu đây càng làm tăng vẻ đẹp cô liêu của núi rừng.
Nàng đã đứng đó đợi tự bao giờ, khuôn mặt nàng nhợt nhạt, thảng thốt.

- Từ hôm gặp lại, không lúc nào tôi không nghĩ đến anh.
Hai người ngồi xuống lớp lá trúc dầy êm, mầu vàng ươm, xung quanh là

cả một rừng trúc vô tình tạo thành những bức rèm che chở cho họ. Bóng
chiều bảng lảng buông mau. Họ đã nói với nhau những gì chính họ cũng
không nhớ, nhưng chúng giúp họ chóng hiểu nhau. Mùi hương từ mái tóc
và thân thể nàng khiến anh bổi hổi bồi hồi. Anh xót xa cảm thương nàng và
thương mình. Bỗng anh ghì chặt nàng vào lòng, áp đôi môi anh lên môi
nàng, thì thào trước khuôn mặt thương yêu đó:

- Tôi cũng không lúc nào không nghĩ đến mình. Vĩnh biệt! Vĩnh biệt!
Anh đứng dậy. Rồi lặng lẽ quay đi. Kiều Mai đưa tay bưng lấy mặt.

Nàng nghe thấy tiếng chân bước chậm chạp xa dần của anh, trong nhịp điệu
của chúng có cái gì khiến nàng phải phát khóc.

Từ đó đêm đêm anh thường thổi địch trong những canh dài. Anh đứng

tựa lưng vào một gốc cây, lấy lá làm ô, đem cả cái hơi bệnh tương tư ra thổi
một khúc đoạn trường để gửi cho người bạn lòng. Quả vậy, Kiều Mai đã
ngẩn ngơ, lòng rạo rực khi đêm đêm nàng rời khỏi cánh tay gầy của ông
chồng ốm yếu. Đã nhiều đêm, tỉnh giấc không thấy vợ nằm bên, ông mò

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.