CÔ GÁI LÀNG SƠN HẠ - Trang 5

Bà hàng múc thêm nước vào bát. Thấy hai cô đào hát này quen quan

huyện, bà thân mật nói:

- Sao quan chẳng cho đánh xe vào đón, để các cô phải đi vất vả thế này.
Huệ nhìn chị mỉm cười. Nàng chua xót nghĩ: “Cái thân phận mình ra gì

mà mong người ta đưa đón”.

Trong khi bà hàng vào dọn giường cho khách nghỉ, Huệ theo Lê xuống

sông rửa mặt, rửa chân. Sương thu bay trắng trên dòng nước lạnh, chim
rừng khắc khoải bên sông. Một cơn gió vút trên ngàn cây. Huệ rùng mình.
Nàng buồn bã nghĩ đến những cơn gió heo may sắp tới, những ngày chị em
nàng sẽ dắt díu nhau lưu lạc đến những phương trời nào xa xôi.

Một lớp sóng cuốn theo cả ánh trăng xô giạt vào bờ, vỗ vào hai chân

Huệ, bọt bắn tung lên. Huệ quàng vai chị, vịn một cành cây thấp, bứt lá thả
trôi trên nước.

- Chị Lê, hát ở huyện rồi, chúng ta sẽ đi đâu nhỉ?
- Sẽ đến hát ở đình làng Thượng Mai.
- Rồi lại đi đâu nữa?
Lê kéo sát em vào mình:
- Cứ hỏi vơ vẩn mãi thôi. Đi đâu mà chẳng là đi!
Huệ im lặng, nhìn dòng nước sông trôi lạnh lẽo:
- Về ngủ đi em. Sương xuống nhiều lạnh lắm.

❉❉❉

Lê ngồi lên, đặt tay vào trán Huệ. Cơn sốt của Huệ càng về đêm càng

nặng thêm nhiều. Cả người Huệ nóng ran. Huệ đã bắt đầu mê sảng. Lê lo
lắng mong trời mau sáng. Những đêm ở nơi này triền miên tưởng không
bao giờ hết. Gió khuya rít ngoài sông dào dạt sóng. Tiếng chim rừng ghê
rợn rỏ từng giọt lạnh buồn vào thăm thẳm không gian.

Trời đã trắng ngoài cánh liếp.
Huệ bây giờ mới ngủ yên. Lê mở khăn gói lấy áo đắp thêm cho em. Bà

hàng ái ngại, sai con trai vào làng Mường xin thuốc lá. Lê ngồi liền bên em,
nghe xem bệnh có giảm chút nào không, nhưng mình Huệ càng nóng, càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.