CÔ GÁI LÀNG SƠN HẠ - Trang 58

Cô gái ở đầu thuyền đấm mạnh hai bàn tay vào nhau, môi mím lại, mắt

long lanh sáng. Cô hồi hộp chờ câu đáp của cha mình.

Anh Năm Kích - hay là Năm Chột - tính nóng như lửa, vòng tay vái ông

Kễnh:

- Bác nhận lời cho chư đệ mừng, uống hết vò rượu ngon này. Bằng

không thì chư đệ xin sang thuyền đi tức khắc.

Người thủy thủ già cười ran, rỗi vỗ lưng Năm Kích:
- Chú nó càng già càng nóng nảy. Thì ta đi giúp một chuyến chứ sao.

Uống đi! Thế bao giờ khởi sự?

- Ngay đêm nay.
Người con gái đứng ngoài thuyền khẽ reo lên một tiếng vui mừng.
Hai Sẹo bàn vào việc:
- Tàn cuộc rượu - mà Năm Kích uống vừa độ thôi đấy nhé - chúng ta sẽ

cất quân. Đạo thuyền chúng ta sẽ ra cửa bể phục chờ quân địch. Bọn Tàu ô
nghe chừng chuyến buôn này đi đông lắm. Nhưng với tài Yết Kiêu của Hai,
với chiến lược xuất quỷ nhập thần của Kễnh nguyên soái, với hai cây nỏ cứ
xuyên bụng từng thằng, bác Cả và chú Năm bất chấp cả súng trường của
địch.

Cả Tính tiếp lời:
- Chuyến này huynh trưởng cho cháu Hằng đi một thể. Nghe nói tài mã

tấu của cháu gái tôi độ này khá lắm.

Ông Kễnh cười khiêm tốn:
- Cháu còn kém lắm, đã biết gì. Nhưng các bác muốn vậy thì tôi cho

cháu nó đi hầu các bác cũng không sao.

Thế là đêm ấy họ ra quân. Trời không trăng sao. Sóng gió lộng trời. Họ

đã thắng bọn Tàu ô, chiếm được cả một thuyền hàng hóa, đã tàn nhẫn gửi
vào lòng biển ngót bốn chục mạng con người. Con gái người thủy thủ già
đã tự tay chém rụng ba đầu rơi xuống sóng. Cô đã cười vang trong lúc
thuyền quay lái dong buồm chiến thắng trở về bến cũ khi tảng sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.