CÔ GÁI LÀNG SƠN HẠ - Trang 60

Có một con thuyền nghề đã từ sáu bảy năm nay, buồm xơ, chèo gãy, nằm

mục nát bên bờ hẻo lánh cát lở dần theo sóng nước vỗ tháng ngày.

Người thủy thủ già, ông Kễnh, chưa chịu bán con thuyền nát đó cho ai

hết, mặc dầu ông đã mù hai mắt, và rất đỗi túng nghèo.

Ngôi nhà gạch cũ, giáp bến sông. Ngày ngày, ông Kễnh ngồi trong cửa

sổ nghe gió rít từng cơn ngoài bến nước, nhớ rất nhiều đến những ngày
ngang dọc hải hồ.

Những ngày xưa…
Hỡi ơi, những ngày xưa, máu cuộn ba đào, đầu chìm xoáy nước, xác giãy

doành khơi… tiếng cười reo tội lỗi, tiếng khóc vọng đáy thuyền, cha con
ông Kễnh đã ngang nhiên đứng dưới cánh buồm chiều, sớm, chơi cái tài
hoa với cả phong ba trời nước.

Vậy mà bây giờ, gió bão xoay chiều, cuộc đời cha con ông Kễnh cũng

đổi thay, buồn thảm nhìn chuỗi ngày qua như nhìn trò ảo mộng.

Ông Kễnh đã bị mục tật, ngồi đợi chết già bên song cửa hẹp. Con thuyền

mục nát buộc tù hãm vào bến cũ. Người con gái cũng già theo bố, tháng
ngày bắt ốc mò cua, an phận đói nghèo.

Tối hôm nay trời bốc khói. Sóng thét ào ào ngoài bến lạnh. Mưa trút lụt

trời.

- Bão đấy Hằng ơi! Ra cột lại con thuyền, kẻo sóng cuốn bay đi mất.
Hằng khoác áo tơi lá, xuống bờ sông. Ngọn đèn gió đu đưa dưới bàn tay

run lạnh, soi lập lòe ánh lửa đỏ ngầu trong trời đất tối mênh mông. Bão nổi
bạo cuồng, rít như ma quỷ khóc. Hằng run lập cập bước theo chiều gió
ngược. Chiếc thuyền bị sóng xô mạnh vào bờ rồi lại dạt mạnh ra, kêu răng
rắc như sắp vỡ. Hằng lấy hết sức bình sinh buộc ghì sợi dây chão lớn, cột
mũi thuyền vào chiếc cọc lim to chôn sâu xuống lòng đất núi.

Tiếng ông bố mù hỏi vọng ra bị mưa gió át đi, nhưng người con gái cũng

nghe văng vẳng:

- Liệu sức dây chão có chịu được không con? Bão xoay hướng đấy, từ

phương Nam. Bão bể động mà. Gió này còn mạnh ba ngày đêm là ít.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.