CÔ GÁI LÀNG SƠN HẠ - Trang 8

đã rời bến nước. Lê giơ tay vẫy, Huệ cũng giơ tay vẫy. Một cơn gió ngoài
cây thổi thốc vào, Huệ tối tăm mắt mũi, ngã ngồi sau bực cửa.

Bà hàng ở chợ bên sông vừa về kịp, vội bế xốc Huệ lên giường.

❉❉❉

- Chị Lê!... Chị Lê…
Từ lúc ấy, Huệ mê man, nằm lịm, tỉnh thì lại nôn oẹ và gọi chị. Hơi nóng

trong ruột cuốn lên. Huệ thở hồng hộc, chân tay rời rã đập thình thình
xuống chiếu.

Bà hàng cuống quýt chạy vào làng tìm mấy ông lang Mường xin thuốc.

Bà giã lá, sắc thuốc, săn sóc luôn bên mình Huệ, như người mẹ. Vẻ lo lắng
hiện rõ trên khuôn mặt hiền hậu, và mỗi lần đặt tay xuống cái trán nóng hổi
của Huệ, bà lại thở dài.

- Chị Lê ơi!... Chị Lê!...
Trong người nóng quá, Huệ như điên, chốc chốc ngồi vùng lên, tóc xõa

xuống lưng, gào khóc, rồi lại nằm xuống thở.

Nhắm mắt, Huệ lại mơ hồ thấy người chị mặt rầu rĩ giọng não nuột,

phách reo yếu ớt, và kép Giang buồn nản mắt lúc nào cũng lim dim như
ngủ gật, luôn miệng ho khan, ôm đờn ngồi bên một tiệc rượu linh đình ồn
ào tiếng cười, tiếng nói của những con người đang say khướt.

Huệ mơ hồ thấy những cái mặt nồng hơi rượu ấy, kế tiếp nhau cúi xuống

áp vào má Lê, và những bàn tay cứng như sắt giơ ra ôm chầm lấy Lê bế xốc
lên, ghì chặt lấy…

- Chị Lê!
Huệ thét lên, hai tay ôm đầu, quằn quại.
Mồ hôi toát đầm ra, da thịt Huệ dần dần giá lạnh, nhợt nhạt, thâm tái lại.
Gió lùa vào khe liếp. Huệ vật vã, rồi co quắp. Hai chân đã bắt đầu tê

cứng, lưỡi rụt ngắn vào, mắt mờ mờ như mới bị một tấm vải trắng phủ lên.

Hình bóng người chị, bác kép, những con người trưởng giả rượu say, lộn

nhào nhẩy múa trong tâm linh cuồng sảng, một nỗi sợ hãi mênh mông đè

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.