CÔ GÁI LÀNG SƠN HẠ - Trang 83

người mẹ già đang khóc vì anh.

❉❉❉

Tinh sương, Vĩnh đã sang Sơn Hạ. Phiên, anh Hồi, đang cuốc đất trong

vườn rau, bước ra niềm nở đón anh. Vào giường ngồi, đã uống hết hai chén
trà mà chưa thấy tiếng Hồi, anh băn khoăn nhưng hỏi thì không dám. Ông
già cũng vừa ngủ dậy, từ trong buồng bước ra. Trông thấy anh, ông có vẻ
bằng lòng lắm. Có tiếng cười của Hồi ngoài ngõ. Hồi bước lên thềm tình cờ
thấy Vĩnh, mặt cô ửng đỏ. Có lẽ Hồi mừng thầm, nghĩ hôm nay Vĩnh sang
sớm thế, chắc là để báo cho mình một tin mừng.

Phiên tinh ý mỉm cười, hỏi cho em đỡ thẹn:
- Cô ra chợ mua gì thế?
- Em mua một cái gương. Nhà chả có cái gương nào, em cứ phải đội

khăn mò, có soi thì lại ra chum nước.

- Em tôi dạo này sao hay làm dáng thế! Đưa anh coi gương có đẹp

không.

Xem gương rồi, Phiên cười, nhìn em bảo:
- Chiếc gương sáng quá! - Và quay lại cười với Vĩnh - Chú Vĩnh ạ, em

tôi về việc mua bán thì kén chọn sành đáo để, chẳng mấy khi bị hớ đâu.

Má Hồi lại thêm ửng đỏ. Vĩnh đưa mắt nhìn Hồi. Cả hai cùng hiểu ý

nghĩa câu nói của Phiên. Lúc này Vĩnh thấy quý người con trai ấy quá,
muốn nắm lấy bàn tay Phiên thật chặt.

Một lát sau, Vĩnh bấm Phiên ra vườn. Vĩnh thú thật việc cự tuyệt của

ông bố, giọng anh thành thực, đau buồn. Phiên cắn môi dưới, lắc đầu. Hồi
nấp sau một bụi chuối, bước ra. Mắt Hồi đã ướt, nhìn Vĩnh:

- Thầy em và chúng em cũng đoán trước sự việc này rồi. Cái làng này, ai

chẳng có quyền khinh. Bây giờ, tùy anh…

Vĩnh cúi nhìn xuống đất. Rồi bỗng anh nắm lấy tay Phiên và tay Hồi,

mắt anh như rực lửa:

- Cơ sự đã thế này thì ngay từ hôm nay tôi không về nữa. Tôi sẽ dựng

một căn nhà gianh ở làng này, để theo bác ra khơi, đợi khi nào thầy tôi hồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.