CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 103

IV

Ngày sinh chính xác của tôi giờ cũng chẳng mấy quan trọng, nhưng theo

như tôi biết thì nó rơi vào một ngày nào đó năm 1300. Tôi chưa bao giờ biết
cha sinh mẹ đẻ của mình là ai, họ đã bỏ tôi trong một cái giỏ tại cổng chính
tu viện Engelthal vào giữa tháng Tư khi tôi mới được vài ngày tuổi. Thông
thường một đứa trẻ bị bỏ rơi sẽ không được thu nhận và nuôi dạy ở đây -
xét cho cùng Engelthal không phải trại trẻ mồ côi - nhưng do số phận, tôi
được xơ Christina Ebner và cha Fredrich Sunder tìm thấy vào chính cái đêm
họ bàn luận xem cái gì được coi là dấu hiệu của Chúa.

Xơ Christina vào tu viện năm mười hai tuổi và bắt đầu thấy ảo giác hai

năm sau đó. Khi tìm thấy tôi thì bà mới ngoài hai mươi và là một nhà thần
học tiếng tăm. Cha Sunder ngót năm mươi tuổi, là giáo sĩ trong vùng, ông
bước vào đời sống tôn giáo muộn hơn hết thảy những người khác. Cho tới
lúc đó, ông đã làm giáo sĩ nghe các xơ Engelthal xưng tội được khoảng hai
mươi năm. Nhưng điều quan trọng nhất anh cần biết về họ là bản chất gốc
của họ, vì nếu họ không quá giàu tình cảm, mọi chuyện có thể đã hoàn toàn
khác.

Có hai lời nhắn để lại trong cái giỏ chứa tôi. Một viết bằng tiếng Latin,

một viết bằng tiếng Đức, nhưng cả hai đều có nội dung như nhau. Một đứa
trẻ của định mệnh, đứa con thứ mười trong một gia đình tử tế, được đem tới
như món quà dành cho Chúa Cứu thế và tu viện Engelthal. Xin hãy đối xử
với con bé như Chúa mong muốn
. Rất hiếm người dân thường nào biết viết
một ngôn ngữ, nói gì đến hai, vì thế tôi nghĩ bản thân sự tồn tại của hai lời
nhắn này đã giúp khẳng định tôi là con nhà lành rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.