CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 212

có phải chỉ là một điều huyền hoặc như hầu hết các góc cạnh khác trong
cuộc sống của cô không? Liệu tôi có phải tin rằng cô đã dành dụm tiền của
trong suốt bảy trăm năm hay không?

Việc đến sống với cô không chỉ gặp vấn đề về tài chính, mà còn có cả

vấn dề đạo đức nữa. Vì lời đề nghị của cô xuất phát từ niềm tin “trái tim
cuối cùng” của cô là dành cho tôi, tôi rõ ràng đang lợi dụng, đang lừa dối
một phụ nữ rối loạn tâm thần. Là người còn tỉnh táo, tôi không chỉ biết rõ
hơn, tôi còn phải hành động theo đúng cái thực tế mà tôi biết rõ kia nữa. Và
bất luận thế nào, tại sao tôi lại phải đặt mình vào tình trạng phụ thuộc một
người phụ nữ đầu óc không bình thường mà tôi cũng chẳng quen thân gì
cho cam? Dù tình cảnh của tôi giờ đã thay đổi và thể chất của tôi cũng yếu
hơn so với trước kia, nhưng từ hồi niên thiếu tôi đã luôn sống tự lập. Thậm
chí cả trước đó nữa: dù mang vai trò giám hộ, nhà Grace chỉ giỏi mỗi việc
quản lý bộ sưu tập ma túy của họ mà thôi. Trên thực tế, tôi đã phải tự chăm
sóc bản thân ngay từ khi sáu tuổi.

Vậy là tôi sai lầm trong việc chấp nhận lời đề nghị của Marianne Engel,

và Nan đã đúng. Tôi sẽ thay đổi quyết định nóng vội của mình và cuối cùng
cũng đến Phoenix Hall thôi.

Chiều đó khi Gregor đến để đưa quà của Sayuri, ông ta chúc mừng quyết

định chuyển đến sống cùng Marianne Engel của tôi. Khi tôi thông báo với
ông ta mình đã thay dổi quyết định, ông ta giật nẩy người nói rằng tôi đã
đưa ra quyết định đúng đắn duy nhất rồi. “Tôi nghĩ sự tiến bộ của anh dưới
sự hưởng dẫn của bác sĩ Edwards thật đáng ngạc nhiên. Tôi rất ngưỡng mộ
bà ấy.”

Tôi biết quá rõ Gregor để có thể nói được khi nào thì ông ta không nói

hết những gì mình nghĩ. Đây là một trong những lúc dó.

“Nhưng...?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.