CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 229

muốn kể lại nữa. Nhưng anh ta tự trấn an bản thân và bắt đầu nói.

Anh và Brandeis thuộc về một nhóm lính condotta, đội cung thủ đánh

thuê. Và anh ta nhìn xuống sàn nhà với vẻ xấu hổ khi thừa nhận công việc
mình làm trong ngôi nhà của Chúa. Hôm trước đó đã có một trận đánh. Vừa
mới đây hai người các anh còn cầm cung tên bên cạnh nhau, giây tiếp theo
anh đã bị trúng một mũi tên lửa. Brandeis phản ứng hết sức nhanh nhạy,
nhưng ngọn lửa đã kịp lan ra. Vì mũi tên cắm thẳng vào ngực anh, anh
không thể lăn lộn trên đất để dập lửa được, nên Brandeis đã bẻ đoạn gần
đầu mũi tên đi. Nói đến đoạn này, anh ta giơ lòng bàn tay cho chúng tôi
xem vết bỏng khá nặng của mình. Anh ta cố xé bộ quần áo bén lửa của anh
ra nhưng đã quá muộn. Anh đã phải chịu những thương tổn quá nặng nề rồi.

Anh ta ở bên cạnh anh trong suốt trận chiến, dùng cây cung của mình hạ

gục tất cả những những kẻ dám mon men đến gần. Khi đối phương đã rút
lui, các đồng đội của anh bắt đầu rà soát chiến trường để tìm người sống
sót.

Có một luật lệ mà tất cả mọi người đều hiểu rõ. Nếu quân địch bị thương

bị tìm thấy, anh ta sẽ bị xử tử. Nếu quân ta bị thương nhưng vẫn có thể chữa
lành, anh ta sẽ được chữa trị. Nhưng nếu quân ta vẫn còn sống nhưng vết
thương không thể cứu chữa được, anh ta cũng sẽ bị giết. Đây được coi là
một hành động vì mục đích nhân đạo cũng như lợi ích kinh tế. Để một
người tốt phải chịu cái chết từ từ thì thật không hay chút nào, và cũng rất
phi thực tế nếu cứ lãng phí nhân lực và lương thực để giữ lại mạng của một
người lính vô dụng.

Khi anh và Brandeis được đám lính đánh thuê tìm thấy, tất cả những

người còn lại nhanh chóng đi đến quyết định. Anh đã bị thương quá nặng và
anh sẽ được giải thoát khỏi mọi khổ sở. Họ cũng vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.