bỏng do hóa chất, có thể là acid hay kiềm. Tôi thì chỉ bị dính mỗi món bỏng
nhiệt trên thực đơn thôi, cái món trăm phần trăm được chế biến qua lửa ấy.
Bạn có thể băn khoăn, trên thực tế, chuyện gì sẽ xảy đến với cơ thể sống
của chúng ta trong đám cháy? Tế bào chứa phần lớn là nước, nước sẽ sôi
lên và làm màng tế bào nổ tung. Chẳng hay chút nào. Ở viễn cảnh thứ hai,
protein trong tế bào được rán lên như một quả trứng trong chảo, chuyển từ
trạng thái chất lỏng mỏng manh sang một thứ gì đó trắng và nhớt. Nếu điều
này xảy ra, toàn bộ quá trình trao đổi chất của tế bào sẽ ngừng lại. Vì thế dù
cho sức nóng không đủ để giết chết tế bào một cách triệt để thì sự mất khả
năng lưu chuyển ôxy cũng đảm bảo các mô tế bào sẽ chết nhanh chóng.
Điểm khác biệt ở đây là sự suy kiệt dần dần thay vì chết ngay lập tức.
* * *
Sau khi bà mất, tôi tới sống cùng Debi và Dwayne Michael Grace - dì
chú, hai kẻ rác rưởi khó chịu với tôi ngay từ giây phút tôi xuất hiện. Tuy
nhiên, họ lại rất cảm kích khoản tiền chính phủ trợ cấp để nuôi dưỡng tôi.
Nó giúp cho việc mua ma túy dễ dàng hơn hẳn.
Hồi ở với gia đình Grace trơ tráo, tôi phải chuyển hết từ khu nhà lưu
động này sang khu nhà lưu động khác cho tới khi những người giám hộ của
tôi tìm đến một bữa tiệc thâu đêm mà sau đó phát triển lên thành lễ hội đá
kéo dài ba năm. Họ rõ là đi trước thời đại: thời đó loại ma túy tổng hợp này
không phổ biến như bây giờ. Nếu không có sẵn ống điếu để hút thì họ sẽ sử
dụng bóng đèn bị rút ruột, và có những lúc chẳng còn lại cái bóng đèn nào
đến nỗi chúng tôi hoàn toàn sống trong bóng tối. Dù vậy, ma túy dường như
chẳng bao giờ cạn. Nhà Grace, với nụ cười lấp lóa như những bàn phím bị
đập nát, sẽ cung phụng từng xu một cho bọn cò thuốc.