môn học được trù tính để giảng dạy những thông tin thiết thực nhưng vì
thấu hiểu vấn đề cốt lõi quá nhanh nên tôi chẳng thấy hứng thú gì với chúng
nữa. Tôi luôn bị sao nhãng bởi những vấn đề bí ẩn xuất hiện ở phần ghi chú
trong sách giáo khoa hay một lời nhận xét ngoài lề của giáo viên. Ví dụ:
nếu giáo viên hình học của tôi đề cập đến việc Galileo giảng bài về cấu trúc
vật lý của Địa ngục, tôi sẽ chẳng còn hứng tập trung lắng nghe khi thầy
quay lại giảng về các cạnh của hình bình hành. Tôi sẽ bỏ vài tiết học tiếp
theo để lên thư viện, đọc tất cả những gì có thể về Galileo, rồi khi quay trở
lại trường tôi sẽ trượt bài kiểm tra toán kế tiếp vì nó chả có câu hỏi nào liên
quan đến tòa án dị giáo cả.
Niềm say mê tự học vẫn còn nguyên vẹn, thể hiện rõ trong việc miêu tả
quá trình điều trị bỏng của tôi. Chủ đề liên quan mật thiết đến tôi tới mức
tôi không thể không gắng hết sức tìm hiểu. Sự nghiệp nghiên cứu của tôi
không dừng lại ở đây: quá trình nghiên cứu về tu viện Engelthal, vì nhiều lý
do rồi sẽ trở thành rất hiển nhiên, cũng chiếm rất nhiều thời gian của tôi.
Trong khi ngoài thư viện quả thật tôi đã và đang sống một cuộc đời trụy
lạc, thì ở bên trong tôi luôn toàn tâm toàn ý vì tri thức như một vị thánh
toàn tâm toàn ý với cuốn Kinh Thánh của mình vậy.
* * *
Các vết bỏng, theo tôi biết, cũng được phân loại theo độ sâu thương tổn
của da. Bỏng bề mặt (bỏng độ một) chỉ ảnh hưởng tới lớp biểu bì, lớp ngoài
cùng. Bỏng cục bộ (bỏng độ hai) ảnh hưởng tới phần biểu bì và lớp thứ hai,
lớp mô mạch liên kết. Rồi đến bỏng toàn phần (bỏng độ ba), ảnh hưởng tới
tất cả các lớp da và để lại sẹo vĩnh viễn.