CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 28

bỏng được gọi là bỏng độ bốn này cướp mất của tôi ba ngón chân phải, một
ngón rưỡi bàn tay trái. Và, Chúa ơi, còn thêm một phần cơ thể nữa.

Bạn nên nhớ là tôi đã làm rớt rượu bourbon lên quần ngay trước vụ tai

nạn, một thời điểm đúng là không thể nào tệ hơn được. Hậu quả là đây, đùi
tôi thấm đẫm chất dẫn cháy đến nỗi cả vùng bị bỏng nghiêm trọng. Dương
vật của tôi như một cây nến trồi ra ngoài cơ thể và cùng bị thiêu chín trong
lửa, để cái bấc nến cháy khô ở lại nơi từng là niềm tự hào đàn ông của tôi.
Không thể cứu vãn, nó đã bị cắt bỏ ngay sau khi tôi nhập viện trong một
quy trình được gọi là phẫu thuật cắt bỏ dương vật.

Khi tôi hỏi người ta đã làm gì với phần còn lại của cái ấy, cô y tá thông

báo cho tôi rằng nó đã bị thải loại với tư cách là rác y tế. Như để an ủi, cô
giải thích thêm là các bác sĩ vẫn để bìu và hòn của tôi được nguyên vẹn.
Lấy đi tất cả thì quá đáng quá, có lẽ sẽ có người nghĩ thế, cả gốc lẫn ngọn.

* * *

Nhà Grace chết trong vụ nổ phòng pha chế đá, chín năm sau lần đầu tôi

tới nhà xe lưu động của họ. Chẳng có gì ngạc nhiên: còn ý tưởng nào tồi tệ
hơn việc lũ nghiện chế thuốc trong không gian kín, với nguyên liệu bao
gồm cả dầu đèn, sơn pha loãng và cồn tẩy rửa?

Tôi chẳng cảm thấy hụt hẫng chút nào. Vào lễ tang của họ, tôi đến nói

chuyện với các thủ thư về cuốn tiểu sử của Galileo Galilei mà tôi đang đọc
dở - vì quả thực, thầy giáo hình học đã khơi gợi niềm hứng thú với các nhà
khoa học trong tôi.

Mặc dù bất kỳ học sinh nào cũng có thể kể về việc Galileo bị ngược đãi

dưới tay tòa án dị giáo, nhưng cuộc đời thật của ông phức tạp hơn nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.