CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 262

vì thuốc độc đối với người này lại là sữa ấm với người kia mà. Thế là đêm
đó tôi chả mơ mộng gì về diệt chủng nữa.

* * *

Tôi tỉnh dậy thì thấy Marianne Engel, trong tấm áo chùng trắng, đang

đứng trước mặt. Chúng tôi nói chuyện với nhau vài phút thì cô lôi tôi vào
phòng tắm, bồn tắm đã được chuẩn bị sẵn sàng với các hóa chất cần thiết và
có cả một chiếc cặp nhiệt độ treo phía trên thành bồn nữa. “Anh cởi quần áo
ra đi.”

Tôi đã tránh được mấy bài tập tắm rửa với Marianne Engel hồi còn ở

bệnh viện nhờ may mắn và lừa gạt, nhưng giờ thì vận may của tôi hết rồi.
Nhà hảo tâm cưu mang tôi giờ đang đề nghị nhìn cái thân thể trần trụi của
tôi, thế là tôi tung đại con bài cuối cùng ra: tôi bảo cô rằng tôi ngại phô thân
thể mình ra trước mặt cô lắm, và hỏi liệu cô có hiểu cho không. Cô nói là có
thể, nhưng điều đó cũng chẳng thay đổi được thực tế là tôi phải đi tắm đâu,
tôi nói cô cần phải tôn trọng sự riêng tư của tôi. Cô cười phá lên và kể cho
tôi nghe một giấc mơ cực kỳ sinh động về việc tôi đứng giữa xưởng tạc
tượng, nhìn chằm chằm vào cơ thể trần trụi của cô.

Tôi chẳng đối đáp được câu nào. Điều khá khẩm nhất tôi có thể làm lúc

này là mặc cả mặc lẽ: tôi đồng ý để cô tắm cho nếu cô chịu tăng liều lượng
morphine lên cho tôi trước. Thỏa hiệp được ký kết. Rất nhanh chóng tôi đã
đứng trần như nhộng giữa phòng, trông như được làm từ cao su chưa đổ
vào khuôn, trong khi cô tìm khắp cái thân thể xấu xí của tôi một cái ven háu
đói thích hợp để tiêm morphine vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.