CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 377

Bragi lắc mẹ mình, nhưng mẹ không phản ứng lại. Khi cậu nhận ra không

thể lay mẹ dậy, cậu vòng tay xuống nách mẹ và cố đứng vững. Cậu dùng
hết bình sinh để kéo, nhưng cậu vẫn còn say và còn quá bé nên chỉ kéo
được mẹ ra một chút, vài phân một lần. Tuy thế, cậu vẫn kéo mẹ ra. Cậu
phải kéo mẹ ra.

Khi Bragi kéo Svanhildr ra cửa, Einarr vẫn tiếp tục đợt tấn công hung

hãn của anh. Cho dù có muốn Sigurðr cũng không còn phản công được nữa:
mặt cậu ngập trong vũng máu, xương sườn bị gãy vô số kể, và chân cậu giật
lên với mỗi cú đấm trúng đích. Tuy nhiên, cậu vẫn cố nói qua kẽ những
chiếc răng gãy.

“Cháy, Einarr,” cậu thốt lên. “Vợ! Bragi!”

Cậu cứ lặp đi lặp lại mấy từ đó cho tới khi cuối cùng nó cũng đến tai

Einarr. Einarr ngưng đấm đá và bối rối nhìn xung quanh, như một người
không biết mình vừa tỉnh dậy tại nơi nào. Anh nhìn thấy Bragi đang đứng ở
cửa ra vào của ngôi nhà dài, bên dưới là Svanhildr nhưng không thể đi xa
hơn, họ đã bị chặn lại bởi một hàng rào lửa.

Anh chạy vụt đến chỗ họ và đá đổ cánh cửa đang bốc cháy. Anh tóm lấy

Bragi và ném cậu ra, nhưng anh không thể làm thế với Svanhildr - không
thể khi cô đang bất tỉnh nằm đó được - thế nên anh đã vác cô lên vai và chúi
người xuống. Cách duy nhất để thoát là phóng thẳng qua cửa; họ có thể bị
bỏng, nhưng họ sẽ sống.

Sigurðr, thương tích đầy mình nằm trên sàn, nhìn Einarr và Svanhildr

biến mất sau màn lửa và biết rằng cậu sẽ không thể theo họ được. Cậu
không thể tưởng tượng nổi mình có thể lê được một phân nào, nói gì đến cả
quãng đường cần thiết để thoát khỏi đám cháy, và nghĩ: Tất cả mọi thứ sẽ
kết thúc như thế này đây. Trong biển lửa
.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.