CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 403

vợ ma cà rồng của mình, lấy tay làm lá chắn che chở cho cô. Môi cô vén lên
để lộ hàm răng.

“Vâng?”

“Tôi, à… chúng tôi,” vị anh hùng lắp bắp, không biết tôi là cái thứ gì,

trong khi người phụ nữ mỗi lúc một co rúm lại. Người đàn ông, lấy hết can
đảm, lúng búng, “Chúng tôi muốn đến nhà thờ! Có thế thôi!” Phòng trường
hợp tôi vừa bị bỏng vừa thiểu năng, anh ta trỏ tay về phía nhà thờ thánh
Romanus. “Chúng tôi thấy nó… à, à… đóng cửa, và rồi chúng tôi thấy nơi
này có, anh thấy đấy, những bức tượng gargoyle với những thứ, tương tự
thế, giống nhà thờ, và… vì thế, anh biết đấy, hiển nhiên là chúng tôi nghĩ
nơi này có, à, à, à, liên quan đến nhà thờ. Hay đại loại thế.” Anh ta ngừng
lại. “Có phải không?”

“Không.”

* * *

Marianne Engel đang hí hoáy làm trò gì mới với mấy bức tượng đá của

mình: trang trí mỗi bức tượng đã hoàn thành bằng một con số. Cái đầu tiên
là 27, cái thứ hai là 26, cái thứ ba là 25; cô hiện đang làm cái thứ 24.

Khi tôi hỏi cô về việc đó, cô nói, “Ba Vị Chủ Nhân của tôi gần đây đã

nói với tôi rằng tôi chỉ còn hai mươi bảy trái tim nữa thôi. Đây là để đếm
ngược.”

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.