CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 41

Rõ ngu ngốc. Tôi có đấu tranh để được sống đâu cơ chứ, tôi nào có nhận

ra mình hôn mê bất tỉnh đâu, và tôi chắc chắn đã không vật lộn để thoát
khỏi tình trạng đó. Chưa một lần nào trong suốt quá trình hôn mê tôi thấy
cần quay lại thế giới này cả.

Bác sĩ Edwards nói, “Nếu không nhờ những tiến bộ trong điều trị bỏng từ

thời chiến tranh Việt Nam…” Giọng bà trượt đi, như thể tốt hơn tôi nên tự
điền vào chỗ trống và nhận ra mình đang ở trong một thời đại may mắn đến
thế nào.

Tôi ước gì mình có thể nói nên lời. Tôi sẽ nói với bà ấy rằng tôi mong

sao chuyện này xảy đến với tôi vào thế kỷ mười bốn, trong thời buổi chẳng
có bất cứ hy vọng nào cho tôi hết.

* * *

Tôi bắt đầu sự nghiệp diễn viên phim khiêu dâm ngắn ngủi chuyên về thể

loại tình dục khác giới đóng với nhiều bạn diễn nữ, chưa lần nào mất khả
năng cương cứng. Nhưng xin đừng cho rằng tôi là kẻ đơn điệu; là nghệ sĩ,
tôi luôn tìm kiếm những thử thách mới. Bằng cách luyện tập tới bến, tôi làm
phong phú thêm lý lịch bản thân với khẩu dâm, quan hệ qua đường hậu
môn, kể cả chơi một lúc ít nhất hai, ba đối tác. Tôi không hứng thú với tình
dục đồng giới, dù luôn cảm thấy ngưỡng mộ những tay có thể thực hành với
cả hai giới. Tôi cũng không khoái trò khổ dâm, dù có tham gia đóng vài bộ
phim với mô típ dùng dây trói đối phương. Tôi từ chối những bộ phim kích
thích giao cấu với trẻ em. Rặt những thứ ghê sợ, dù tôi phải thừa nhận

Humbert Humbert

[9]

làm tôi cười khúc khích. Kiểu quan hệ dính dáng đến

chất thải con người hiển nhiên là không, chẳng có góc lý trí nào cho phép
tôi đi vệ sinh lên ai đấy và tôi càng không thích ai làm thế với mình. Và nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.