CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 464

tì vết của tôi là một chiếc áo giáp lạnh lẽo dùng để quyến rũ phụ nữ bằng vẻ
hào nhoáng, trong khi đè nén mọi cảm xúc và cố gắng bảo vệ người mặc
nó. Những hành động nóng bỏng nhất chỉ mang tính kỹ thuật: tình dục chỉ
là hoạt động thể xác đơn thuần; chinh phục là một sở thích; cơ thể tôi luôn
được đem ra sử dụng, nhưng hiếm khi được thưởng thức hạnh phúc đúng
nghĩa. Tóm lại, tôi sinh ra với tất cả những lợi thế mà một con quái vật
không bao giờ có, và tôi đã chọn việc coi khinh tất cả những thứ đó.

Giờ áo giáp của tôi đã bị tan chảy và thay thế bởi một vết thương lở loét.

Lằn ranh đẹp đẽ tôi dùng để ngăn cách mình với mọi người đã biến mất,
được thay thế bởi một hàng rào mới - sự xấu xí - khiến tất cả mọi người đều
tránh xa khỏi tôi, dù tôi có thích thế hay không. Ai đó có thể nghĩ rằng kết
quả cũng y như nhau thôi, nhưng không hẳn thế. So với trước đây, giờ tuy
chỉ có rất ít người xung quanh tôi nhưng họ lại là những người tốt đẹp hơn
rất nhiều. Khi những người đã từng kết giao với tôi liếc tôi một cái ở phòng
điều trị bỏng rồi đi luôn, họ đã mở rộng cánh cửa cho Marianne Engel, Nan
Edwards, Gregor Hnatiuk, và Sayuri Mizumoto.

Sự đời xoay chuyển mới bất ngờ làm sao: chỉ sau khi làn da của tôi bị

thiêu thì tôi mới có được khả năng cảm nhận. Chỉ sau khi tái sinh trong một
hình thù xấu xí thì tôi mới thấu hiểu chút ít những gì trái tim có thể làm
được: tôi chấp nhận khuôn mặt ác quỷ và cơ thể quái dị bởi vì chúng bắt tôi
phải vượt qua những hạn chế của con người tôi, trong khi cơ thể cũ lại cho
phép tôi giấu chúng đi.

Tôi không phải và sẽ không bao giờ là một người anh hùng, nhưng tôi đã

trở nên tốt đẹp hơn tôi trước đây. Hay ít nhất đó cũng là những gì tôi tự nhủ;
và lúc này đây, thế là đủ.

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.