CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 484

truyền khắp người mình, và Sigurðr mỉm cười như một người đàn ông đã
hoàn thành nhiệm vụ. Như một người đàn ông sẽ còn được nhớ đến trong
ký ức mọi người. Anh ta gật đầu đồng thuận và lặn xuống sâu hơn, để tôi
tiếp tục chìm một mình.

Tôi chìm xuyên qua đáy đại dương.

Chỉ còn cách mặt đất vài phân thì tôi rơi xuống. Khi tôi nhìn lên, đáy đại

dương - dòng nước lẽ ra là cái trần nhà trên đầu tôi - đã biến mất. Chân tôi
đang đặt trên nền đất cứng và ánh sáng đã đổi từ màu xanh ngọc của đại
dương sang màu xám xịt chết chóc.

Giờ tôi đang ở giữa một cánh rừng tối tăm đầy những thân cây dị dạng

xấu xí.

* * *

Tôi nghe thấy tiếng chân chạy vội qua thảm rừng, tới từ ít nhất ba hướng.

Tiếng cành cây gãy, tiếng bụi rậm sột soạt. Tôi giơ mũi tên lên làm đuốc.
Bóng một động vật bốn chân phóng qua giữa những thân cây, rồi một sinh
vật khác thoáng lướt qua. Có bao nhiêu chứ? Hai - không, lại thêm một sinh
vật nữa! Ba, ít nhất là thế! Chúng là những thứ gì? Đầu tôi loạn lên với
những hình ảnh dã thú: một con sư tử, một con báo, có lẽ một con sói. Nếu
chúng tấn công tôi, tôi sẽ tự bảo vệ mình bằng cái gì? Tôi có bao đoản
kiếm, nhưng không có thanh kiếm; tôi có chiếc áo nhà sư, nhưng tôi không
có đức tin.

Ngay trước mặt là một con đường đi xuyên qua rừng, qua một ngọn đồi

nhỏ, và tôi nghe thấy tiếng một con vật nữa, bạo dạn hơn. Kia, hình ảnh nó
thoáng hiện giữa những thân cây. Hình như nó đi bằng hai chân, vì thế có lẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.