CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 488

“ĐÂY LÀ LỆ PHÍ CHO MỘT NGƯỜI.”

“Dĩ nhiên, ngài nói đúng rồi.” Khi Francesco ra hiệu cho tôi tiến lên phía

trước, tôi liền lắc đầu. Ai mang tiền vào trong ảo giác chứ? Thế là
Francesco đập nhẹ tay lên ngực, để nhắc tôi nhớ cái gì đang treo trên cổ tôi.

Tôi gỡ đồng xu khắc hình thiên thần ra khỏi chiếc dây chuyền và đặt nó

vào bàn tay đầy móng vuốt của Charon. Ông ta đặc biệt chú ý đến mặt vẽ
cảnh đại thiên thần Michael giết rồng. Một biểu hiện kỳ lạ thoáng hiện trên
khuôn mặt người lái đò: tôi có cảm giác đó là một nụ cười mà cái miệng
xấu xí của ông ta đang cố nặn ra. Ông ta đứng sang một bên và vung tay lên
ra dấu bảo chúng tôi lên thuyền. Francesco gật đầu. “Chúng tôi thực sự rất
biết ơn lòng hào hiệp của ngài.”

Người lái đò nhúng mái chèo xuống dòng nước bẩn thỉu và đưa chúng tôi

ra giữa sông Acheron. Con thuyền, trang trí sọ và dây thừng làm từ tóc
người, làm từ gỗ mục, nhưng không một giọt nước nào thấm được qua
những lỗ thủng trên thuyền. Những xoáy nước nhỏ cuộn lên ở khắp mọi
nơi, kéo những kẻ tội đồ sâu xuống đáy. Thỉnh thoảng, Charon dùng mái
chèo của mình để đập vào một kẻ tội đồ nào đó.

Hai bóng hình ở đằng xa cố gắng bơi gần về phía chiếc thuyền trông

quen thuộc đến lạ lùng. Một người đàn ông và một phụ nữ, nhưng mọi sự
chú ý của tôi đều dồn về phía một người đàn ông đang gào thét, chỉ cách
thuyền chúng tôi chưa đầy một mét. Ông ta uống phải một ngụm nước của
dòng sông thối rữa ấy khi những kẻ tội đồ khác kéo ông xuống dưới. Ông ta
quơ cào lấy mọi thứ trong tầm với và lôi một cái chân gãy rời xuống theo
mình.

Nhìn vẻ mặt kinh hãi của tôi, Francesco nói, “Không ai ngẫu nhiên bị rơi

vào đây cả. Địa ngục chỉ là lựa chọn vì sự cứu rỗi dành cho tất cả những ai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.