CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 499

biết chúng tôi lẽ ra phải đụng độ Styx sớm hơn thế này nhiều. Lau khô nước
mắt, tôi nói thế với Francesco.

“Nhưng đây là hành trình của anh,” Francesco nói, “chứ không phải của

Dante.”

Chúng tôi đi về phía bờ sông, nơi một con thuyền đang vun vút lướt tới,

như thể nó biết chúng tôi đang đến vậy. “Người lái đò là Phlegyas, con trai
của thần chiến tranh Ares. Khi con gái Coronis của ông ta bị Apollo cưỡng
hiếp, Phlegyas đã châm lửa đốt ngôi đền của vị thần. Apollo đã bắn tên giết
chết ông ta và bắt ông ta phải chịu hình phạt này.”

Điểm nổi bật nhất ở Phlegyas là một tảng đá lớn, góc cạnh, bay lững lờ

trên cái đầu nhỏ bé của ông, như chực đâm bổ xuống đất bất cứ lúc nào. Vì
thế, ông luôn phải ngước đôi mắt khốn khổ của mình lên để xem xét tình
hình. Từng mái chèo ngập xuống nước đưa ông tiến lại gần chúng tôi hơn
và tảng đá cứ tiếp tục đi theo, không bao giờ rời khỏi vị trí buồn tẻ của nó.
Da của Phlegyas đã trở nên vàng vọt vì thiếu ánh nắng; những mạch máu
trên mặt ông nổi lên như lưới nhện màu tím và mái tóc ông cứ rụng ra từng
búi một. Hai cánh tay dài khẳng khiu thòi ra từ cái áo choàng từ lâu đã đổi
màu vì mồ hôi đọng lâu ngày.

Kẻ này là ai mà dám mang mũi tên đến bờ sông ta cai quản?

Nỗ lực hăm dọa của Phlegyas không thành do ông còn mải tập trung chú

ý vào hòn đá trên đầu. Dù ông đã cố trợn trừng mắt lên, mắt ông vẫn liếc
nhìn những cử động nhỏ nhất của hòn đá.

“Ngài hãy tha thứ cho người bạn ngốc nghếch của chúng ta,” Francesco

nói, “vì anh ấy còn trẻ và vẫn chưa chết.”

Giải thích được khá nhiều đấy.” Phlegyas phấp phỏng ngoẹo đầu sang

trái một chút, trước khi cho phép nó quay lại vị trí ban đầu ở chính giữa hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.