CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 518

chó. (Đây chỉ là một mẹo mặc cả mặc lẽ thôi, nhưng nếu già néo thì cũng
đứt dây thật đấy.) Marianne Engel nhìn tôi rồi nhìn Bougatsa, và cô nhún
vai. Rồi cô quay lại tạc bức tượng số 9.

* * *

Có một đống phân to tướng ở trên sàn. Không phải của tôi.

Suốt thời gian tôi sống ở pháo đài, Bougatsa chưa một lần ị bậy trong

nhà. Tôi cảm thấy ghê ghê khi phải miêu tả chi tiết về đống phân ấy, nhưng
có hai điều cần phải chú ý ở đây. Đầu tiên, đống phân có vẻ khá lỏng. Thứ
hai, nó có bã lá cây.

Thực vật duy nhất ở trong nhà là cái cây Jack mang đến. (Có lẽ trước khi

tôi đến đây cũng đã có nhiều cây khác, nhưng chúng chắc đều đã chết bởi
sự thờ ơ của Marianne Engel khi cô mải tạc tượng.) Khi kiểm tra đống phân
kỹ hơn, tôi nhanh chóng phát hiện ra Bougatsa rõ ràng đã ăn lá cây. Hầu hết
lá đều đã bị ăn mất, những cái lá còn lại đều có rìa nham nhở vết răng cắn.

Tôi tìm con chó và phát hiện ra nó đang nằm thẳng cẳng trong phòng

sách, thở hổn hển. Khi tôi lấy tay vuốt sườn con chó để cố xoa dịu nó, lông
nó rụng đầy ra tay tôi. Xương sườn là minh chứng về sự chết đói và tôi đã
bị sốc: không hẳn là vì sự gầy gò của nó, mà vì tôi không hiểu nổi vì sao
chuyện này lại có thể xảy ra. Trong những tuần gần đây, Bougatsa ăn nhiều
hơn bình thường; sự thực là nó chẳng bao giờ có vẻ ngừng ăn cả.

Tôi tiến thẳng xuống tầng hầm để thông báo cho Marianne Engel rằng

con chó của cô đang ốm rất nặng, vì tôi muốn làm cô cảm thấy xấu hổ và
buộc cô đi với tôi đến bác sĩ thú y. Nhưng mọi việc không được tốt đẹp đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.