CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 81

Phía sau hàng rào nhựa ấy, cô cảm thấy đủ an toàn để kéo mũ trùm đầu ra

sau - một chút, không kéo hết - và tôi có thể thấy những quầng thâm dưới
mắt cô đã biến mất. Cô trông tỉnh táo hơn trong lần gặp đầu tiên của chúng
tôi nhiều, và có mùi thuốc lá rất đậm trên người cô. Tôi băn khoăn không
biết có phải cô đã chôm chỉa từ người y tá nào không hay chỉ là họ lờ đi
không xét nét cô. Do một lần nữa cô không mặc đồng phục chuẩn dành cho
khách thăm bệnh, tôi ngờ rằng họ không biết tí gì về chuyện cô vào đây. Cô
cứ đặt tay ở góc mũ suốt, như thể sẵn sàng kéo nó ra sau ngay lập tức.

“Tôi không muốn họ biết tôi đang ở đây.”

“Các bác sĩ ấy hả?”

Marianne Engel gật đầu. Tôi nói với cô rằng cô không có gì phải sợ, họ

đều là người tốt.

“Anh không biết mấy về các bác sĩ đâu.” Cô thọc tay vào cổ áo rồi kéo

một sợi dây da treo lủng lẳng cái đầu mũi tên ra. “Nhìn này, tôi đã lấy lại
được vòng cổ của mình rồi.” Cô nhấc chiếc vòng qua đầu rồi chìa ra, phía
trên ngực tôi, để cho đầu mũi tên đung đưa như một cái bùa ma thuật đang
tìm kiếm trái tim tôi. “Cho phép tôi nhé?”

Tôi không biết cô muốn gì nhưng vẫn gật đầu.

Marianne Engel hạ thấp tay xuống, thả lỏng sợi dây da để đầu mũi tên

chạm vào ngực tôi. “Cảm thấy thế nào?”

“Như thể nó thuộc về nơi đó vậy.”

“Chắc chắn rồi.”

“Sao cô biết về vết sẹo trên ngực tôi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.