CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 82

“Đừng vội. Giải thích những chuyện như thế cần có thời gian.” Cô nhấc

sợi dây chuyền khỏi ngực tôi và đeo lại vào cổ mình. “Còn bây giờ, tôi kể
anh nghe câu chuyện về một con rồng nhé.”

* * *

“Ngày xửa ngày xưa, có một con rồng tên là La Gargouille sống ở Pháp,

bên dòng sông Seine. La Gargouille là một con rồng bình thường như bất
cứ con rồng nào khác với vảy màu xanh, cổ dài, bộ móng vuốt sắc nhọn và
đôi cánh nhỏ tưởng không hỗ trợ mấy cho việc bay nhảy nhưng hóa ra cũng
có ích. Như hầu hết các con rồng khác, nó có thể thở ra lửa, phun ra hàng lít
nước, xé toạc những thân cây to lớn bằng móng vuốt của mình.

“Cư dân của thành phố gần đó, Rouen, căm ghét con rồng và luôn sống

trong sợ hãi. Nhưng họ có thể làm gì? Nó mạnh hơn họ rất nhiều, thế là mỗi
năm họ phải nộp một vật cúng tế với hy vọng xoa dịu nó. La Gargouille
thích các trinh nữ, thói quen cố hữu của loài rồng, nhưng dân làng lại có xu
hướng cống nạp bọn tội phạm. Bất luận thế nào, việc con người bị ăn thịt
nhìn chung là một chuyện rất khủng khiếp.

“Chuyện này kéo dài hàng thập kỷ. Cuối cùng, khoảng những năm 600

sau Công nguyên, một linh mục tên là Romanus đặt chân lên thành phố này.
Ông đã nghe kể về con rồng và muốn thử khuất phục con quái thú.
Romanus đề nghị, nếu mọi người đồng ý xây một nhà thờ, và nếu dân làng
chịu làm lễ rửa tội, ông ta sẽ tiêu diệt con rồng. Dân làng, tất nhiên chẳng
ngốc nghếch gì, nhận ra ngay đây là một món hời. Họ có mất mát gì đâu,
trừ một con rồng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.