CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 94

ngoại cảm của bạn không bị khiếp sợ mà còn được tôn kính. Nếu bạn đánh
đập bản thân vô tội vạ, thì không phải bạn đang tự hành hạ mình mà là đang
học tập Chúa. Nếu nghe thấy những giọng nói kỳ lạ, nghĩa là bạn đã có khả
năng liên lạc trực tiếp với Chúa rồi.

Nhưng trong tất cả những điều trên, có một sự kiện trong cuộc đời

Heinrich Seuse làm tôi cảm thấy đặc biệt hấp dẫn, dù đó là điều tôi chưa
bao giờ có khả năng xác nhận lại trong thư viện nghiên cứu của mình.

Marianne Engel cứ khăng khăng bảo với tôi là, từ xửa từ xưa, cô đã gặp

ông ta rồi.

* * *

Khi tôi tỉnh lại, Marianne Engel đã đi khỏi, nhưng cô để lại một món quà

trên chiếc tủ đầu giường, một gargoyle nhỏ bằng đá.

Tôi xoay cái vật quái dị nhỏ bé ấy trên tay. Cao khoảng mười lăm phân,

gargoyle trông như một sinh vật lùn tịt nửa người nửa quỷ, có màu của một
đám mây đen ảm đạm. Cái bụng bự của nó thõng xuống đôi chân vắt tréo,
hai khuỷu tay chống lên đầu gối, cằm tựa vào đôi bàn tay chỉ có ba ngón.
Lưng nó mọc ra một đôi cánh dày và ngắn ngun ngủn, có vẻ để phô trương
hơn là để bay. Cái đầu to bè đặt trên đôi vai rụt như một tảng đá chỉ chực bị
đẩy khỏi đỉnh vách đá. Nó có cặp mắt to đùng thấp thoáng sau đôi lông mày
rậm rạp như của người tiền sử Neanderthal, thêm một cái mồm lởm chởm
răng. Gargoyle dường như đang cố hết sức để quắc mắt hăm dọa, nhưng có
vẻ nó chưa đủ sức. Nét mặt nó vừa thân thiện vừa buồn bã và không hiểu
sao, trông rất người, như nét mặt của một người đàn ông cô đơn đã dành cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.