CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 150

“Rồi làm sao hai người làm lành với nhau được?”
“Bọn anh đi chơi gôn với nhau. Anh thì ghét gôn cực kỳ. Cái đó đúng nghĩa

môn là thể thao của mấy ông già luôn ấy. Nhưng ba thì cứ nằng nạc lôi anh
theo cho bằng được. Ông ấy đã dạy anh cách vung gậy. Sau đó, bọn anh đã

đi thêm mấy lần nữa.” Nói tới đây, môi anh rộ lên một nụ cười còn rực rỡ

hơn ánh mặt trời. “Ông ấy thì già quá rồi, còn anh thì chỉ 228

được cái sức trâu, nên cuối cùng là cả hai nghỉ ghi điểm luôn.”
“Nhưng ít nhất, anh cũng đã có khoảng thời gian vui vẻ mà, đúng không?”
“Ừ, cả ba và anh đều đã có một khoảng thời gian tuyệt vời. Kể từ đó, thì
mọi chuyện đã ổn trở lại.”
“Nhưng…. nó sẽ không thật sự ổn nếu hai người không giải quyết dứt điểm
vấn đề…”
“Đó là một trong những điểm tốt khi làm đàn ông đấy. Đôi khi bọn anh giải
quyết một vấn đề bằng cách xếp nó vào loại tào lao rác rưởi, rồi vứt luôn ra
sau đầu.”
“Cái đó mà là giải quyết gì,” tôi phản đối.
“Sao không? ! Thì giống như cách chữa trị trong thời nội chiến ấy: Chặt
phăng cái tay hay cái chân bị thương đi, rồi tiếp tục tiến về phía trước.” Joe
dừng lại. “Mà thường thì với phụ nữ, em không thể làm vậy được.”
“Anh nói đúng,” tôi khô khan đồng ý. “Bọn em thích giải quyết vấn đề
bằng cách đối mặt với nó, rồi mỗi người lùi một bước để đạt đến thống nhất
chung.”

229

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.