CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 148

nước và những ô cửa sổ bị rèm treo che kín mít, thì tôi và Ella đều có
chung một ý nghĩ là nơi này cần được “trung tu" lại như hồi thập niên 80.

“Ella kể với em là Jack đã hỏi chị ấy có muốn chuyển đó vào ở không,” tôi

tiếp tục, “vì họ có tới 224

hai đứa con, nên căn hộ hiện tại có hơi ngột ngạt một chút.”
“Vậy chị ấy trả lời sao?”
“Cô ấy nói là căn nhà đó quá to so với một nhà bốn người bọn họ. Anh biết
Jack trả lời sao không?
Anh ấy nói, vậy thì cứ dọn vào trước, rồi sinh thêm mấy đứa nữa là được
chứ gì.”
Joe cười phá lên. “Chúc anh ấy may mắn. Anh cứ tưởng là Jack sẽ không
bao giờ đề nghị Ella dọn về, cho dù sau này họ sinh thêm bao nhiêu đứa
con đi nữa. Ngôi nhà đó không hợp với tính cách của hai người họ chút
nào.”
“Còn Gage and Liberty thì sao?”
“Họ đã tự xây một căn nhà ở Tanglewood. Còn Haven và Hardy thì anh
nghĩ cũng chẳng tha thiết sống ở River Oaks nhiều hơn anh bao.”
“Cha anh không muốn ai trong các anh ở lại để giữ nhà hay sao?”
“Ông ấy chưa từng đề cập đến.” Dừng một chút.

“Nhưng anh biết ông từng rất tự hào về nơi đó. Nó 225

như một thước đo những thành tựu mà ông ấy đã đạt được trong đời vậy.”
Lúc trước, Joe có kể cho tôi nghe về ba anh, một người đàn ông mạnh mẽ
khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng. Tuổi thơ khổ cực đã tôi luyện Churchill và
đưa ông đến với thành công. Nhưng sự giận dữ vẫn chưa bao giờ thật sự rời
bỏ tâm hồn ông. Người vợ đầu của ông, Joanna đã qua đời sau khi hạ sinh
đứa con trai của họ, Gage. Vài năm sau, Churchill tái hôn với Ava Chase,
một người phụ nữ thanh lịch, quyến rũ, và những hoài bão mà bà ấp ủ cũng
chẳng thua kém gì ông. Bà không chỉ xoa dịu tâm hồn ông, mà còn dạy ông
biết được thế nào là sự tinh tế và khéo léo trong giao thiệp. Sau đó, bà sinh
cho ông hai người con trai, là Jack và Joe, cùng một cô con gái tóc nâu bé
nhỏ đáng yêu, Haven.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.