CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 152

mắt anh ta đảo qua đôi chân thon dài của con bé.
“Em ăn mặc cái kiểu gì đấy hả?” anh ta hỏi, như thể con bé đang cởi truồng
không bằng.
Sofia khó hiểu nhìn anh ta, trong tay con bé còn đang cầm một con sao biển
trắng to tướng. “Kiểu gì là kiểu gì?”
“Thì là cái kiểu đồ em đang mặc chứ còn kiểu gì nữa.” Steven la con bé
xong thì quay sang tôi. “Em để cô ấy mặc vậy mà coi được hả?”
Mặt tôi đực ra. Sofia mặc như mấy cô người mẫu cho tạp chí ở thập niên
40, với quần soọc chấm bi trắng đỏ với áo yếm đồng bộ. Bộ đồ tôn lên
đường cong của con bé, nhưng cũng đâu có quá lộ liễu đâu.
Tôi thật không hiểu sao Steven lại phản ứng thái quá lên thế.
“Có sao đâu, em thấy bình thường mà.” tôi nói.
“Nó ngắn quá.”
“Ngoài kia đang là 32 độ C đó, vì Chúa” Sofia gắt lên, “tôi còn phải làm
việc cả ngày nữa. Không thì anh muốn tôi mặc như nào? Như Avery hả?”
Ơ hay, cái con nhỏ này!

231

Sáng nay trước khi thay đồ, tôi đã cân nhắc có nên mặc đống đồ mới mua
không, vì hầu hết những bộ mới máng trong tủ tôi đều chưa đụng qua.
Nhưng bạn biết đấy, thói quen cũ rất khó bỏ. Tôi vẫn thấy áo bông trắng
suông dài thoải mái hơn mặc mấy bộ tơ tằm màu mè kia. Nó rộng rãi, cộc
tay, mặc với quần thun rộng ống túm. Dù tên cái quần đó khá hoa mỹ:
“quần thơ” , nhưng thực tế là nó chả tôn lên đường nét của bạn tí nào. Mà
ai quan tâm chứ, mặc thoải mái là được rồi, quan trọng nhất, là tôi cảm thấy
an toàn khi mặc chúng.
Steven nhìn Sofia như thể muốn ăn tươi nuốt sống con bé đến nơi vậy. “Tất
nhiên là không. Nhưng vậy cũng còn đỡ hơn ăn mặc như mấy cô vũ công ở
câu lạc bộ thoát y!”
“Steven, anh đủ rồi đó!” giọng tôi đanh lại.
“Tôi sẽ sa thải anh vì tội quấy rối tình dục!” Sofia hét lên.
“Em không thể sa thải tôi,” Steven nói. “Chỉ có Avery mới có cái quyền
đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.