CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 154

“Sofia,” tôi nói, “anh ta là một thằng khốn. Chúng ta sẽ nói về chuyện này
sau được không? Còn giờ thì quay lại công việc thôi.”

234

Khi tôi gặp lại Steven đã là hai tiếng sau rồi, cả người anh ta cũng gần như
khô hết. Anh ta đang hoàn thành những phần cuối cùng của sân gôn mini,
chỉnh vị trí cái nón bảo hiểm cũ kỹ của người nhái, sao cho trái banh gôn có
thể lăn lên dốc đến trước cái lỗ.
Thấy tôi đến gần, anh ta vừa điều chỉnh đoạn dốc, vừa sẵng giọng. “Quần
sọoc Dolce & Gabbana.
Chỉ giặt khô. Cô nợ tôi 300 đô.”
“Còn anh thì nợ em một lời xin lỗi,” tôi nói. “Đây là lần đầu tiên em thấy
anh không chuyên nghiệp như vậy trong công việc.”
“Anh xin lỗi.”
“Anh cũng nợ Sofia một lời xin lỗi nữa.”
Steven trầm mặc.
“Anh có gì muốn giải thích không?” tôi hỏi.
“Anh đã giải thích rồi đấy thôi. Quần áo của cô ấy không phù hợp.”
“Bởi vì nó làm con bé dễ thương và quyến rũ hơn sao? Chẳng ai thấy có
vấn đề gì cả, chỉ có anh thôi đấy Steven. Tại sao vậy?”

235

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.