CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 153

232

“Không cần chị ấy phải ra tay, tôi sẽ giết anh trước!” Con bé nhào về trước,
vung con sao biển trong tay lên.
“Sofia,” tôi hét lên, ghìm chặt con bé từ phía sau.
“Bình tĩnh một chút! Bỏ nó xuống đi. Lạy chúa, cả hai người mất trí hết rồi
đúng không?”
“Đúng là có người mất trí rồi,” tôi nghe Steven nói. “Trừ phi kế hoạch
chính của hôm nay đổi thành, để Sofia đi câu dẫn đám tỷ phú và tài phiệt.”
Bùm! Một tiếng vang nổ oanh trong đầu tôi. Vậy là đủ lắm rồi. KHÔNG
MỘT AI được quyền sỉ nhục em gái tôi như vậy. “Tank,” tôi u ám nói, “lôi
anh ta ra ngoài, rồi quăng xuống hồ đi. Anh ta cần được tỉnh táo lại.”
“Chị nói thật hả?” Tank hỏi.
“Ừ, quăng tên khốn này xuống hồ cho tôi!”
“Không phải hồ bơi!” Steven cố lên tiếng phản kháng, nhưng giọng phát ra
nhỏ xíu, bởi vì Tank đã sớm ra đòn khoá cổ anh ta rồi. “Tôi đang mặc đồ
vải lanh đó, mẹ kiếp!”

233

Một trong những ưu điểm mà tôi thích nhất ở Tank là cậu ta không bao giờ
do dự trước những nhiệm vụ tôi giao cho. Mặc cho Steven có kháng cự,
hay chửi bới gì, thì cậu chàng vẫn thuỷ chung lôi Steven ra khỏi bếp cho
bằng được .
“Chị sẽ thả em ra,” tôi nói với Sofia đang ra sức giãy giụa, “nhưng em phải
hứa với chị là sẽ không theo họ ra ngoài.”
“Nhưng em muốn xem cảnh Tank ném anh ta xuống hồ.”
“Chị biết. Chị cũng muốn. Nhưng chúng ta đang làm việc, Sofia. Đừng để
sự điên rồ của Steven làm gián đoạn.” Khi chắc chắn là Sofia đã hoàn toàn
bình tĩnh, tôi mới bỏ tay xuống.
Em gái tôi quay lại, vừa tức tối, vừa buồn bực.
“Em không hiểu sao anh ta lại ghét em tới vậy luôn á!”
“Anh ấy không ghét em,” tôi nói.
“Nhưng rõ ràng là…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.