CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 173

“Ừ. Phẫu thuật tắt nghẽn mạch máu và lủng phổi.” Một tay anh di chuyển
táo bạo xuống mép áo, tìm kiếm phần eo trần nhạy cảm của tôi “Em biết
sau cái chuyện chết tiệt đó anh đã học được gì không?” anh nhẹ nhàng hỏi.
Tôi lắc đầu, nhìn chằm chằm vào mắt anh, nơi những tia nắng hoàng hôn tí
hon đang nhảy múa.

266

“Đừng phí phạm một giây phút nào trong cuộc đời cả,” anh nói. “Hãy tìm
kiếm mọi lý do để mình được hạnh phúc. Đừng kiềm chế bản thân, rồi nghĩ
rằng sau này em sẽ có nhiều thời gian hơn… không ai trong chúng ta có thể
chắc chắn về điều đó cả.”
“Điều đó cũng khiến cuộc sống trở nên thật đáng sợ,” tôi lặng lẽ nói.
Joe cười lắc đầu. “Điều đó làm cuộc sống thật tuyệt vời mới đúng chứ.”
Anh nâng tôi lên cao hơn, và sát vào anh hơn nữa, tay tôi vòng qua cổ anh.
Chỉ một giây trước môi chúng tôi chạm nhau, thì một tiếng động bỗng thu
hút sự chú ý của anh. Anh nhìn ai đó đang đi đến qua vai tôi . “Anh ra đây
làm gì?” anh cáu kỉnh.
Tôi nghe Jack trả lời rất ngắn gọn súc tích. “Mới nghe ai đó hét lên.”
Quá ngượng vì bị bắt tại trận mà còn không có nơi nào để trốn, nên tôi càng
rút sâu vào ngực Joe hơn nữa.
“Avery bị té xuống hồ à?” tôi nghe Jack hỏi.
“Không, là em kéo cô ấy xuống.”

267

“Giỏi lắm em trai” anh ta nói, cố nén sự thích thú. “Muốn anh đem khăn tới
cho hai đứa không?”
“Có, mà để sau đi. Giờ tụi em muốn ở riêng một chút.”
“Chắc chắn rồi.”
Sau khi Jack đi khỏi, tôi vùng thoát khỏi vòng tay của Joe, rồi bơi về phía
vùng nước cạn. Anh rẽ nước nhẹ nhàng như một con cá heo đuổi theo phía
sau.
Chẳng mấy chốc, anh đã có thể bắt kịp tôi mà chẳng tốn một chút sức lực
nào. Khi nước chỉ còn đến ngực, tôi dừng lại, quay ngoắt sang nhìn anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.